Thuyết phục quá đi mà, mà kệ, ngắm anh cũng thích con mắt lắm rồi …
William đeo tạp dề vào và mĩm cười nấu cháo cho cô ăn khi cô đòi ăn cháo …
William xách xe đi mua bò hầm cho cô lúc nữa đêm với khuôn mặt rất vui vẻ …
William mát xa cho cô với nụ cười phóng ra mặt trời khi cô than mỏi vai …
An Nhiên thừa biết là cô có đòi bất cứ thứ gì thì anh vẫn sẽ mỉm cười mà cưng chiều ngay, cũng vì em bé cả thôi, lúc chưa có em bé thì anh luôn đả kích cô bất kể là ở đâu, thẳng tay chặt chém cô không thương tiếc, An Nhiên chắc chắn một điều rằng : nữa đời sau của cô muốn yên bình nhất định phải dựa dẫm vào cục cưng trong bụng thôi … William véo véo má cô rồi hỏi :
-Giờ muốn anh làm gì nè, em yêu ?
An Nhiên nhìn anh hoài nghi rồi nhìn ra ngoài cửa số “hôm nay sắp có bão táp phong ba” …
======= Hết ========
Ngoại truyện, khi bụng An Nhiên đã được 6 tháng thì cô ngày càng hanh hạ anh hơn, bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào, ai bảo anh làm cô dính chưởng nên giờ cô chơi lại anh xem như trả thù được chút nào hay chút đó, hôm nay là chủ nhật, Mục Nhu không phải đi dạy, theo như mong muốn của vợ, anh đã đi xe gần 1 tiếng đồng hồ, đến nhà bố cô lấy hạt dẻ ở nông trại của nhà cô mang về. An Nhiên vừa ăn hạt dẻ vừa gác chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-muc-cua-sinh-vien-lac/3054553/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.