An Nhiên đương nhiên biết, nhưng cô bất giác muốn gây sự với anh, cô thấp giọng :
-Em đói, mà tiền tháng này em mua thẻ game hết rồi.
William đáp :
-Theo tôi thấy thì người em toàn mỡ không, em nên rút chúng ra tiêu hóa đi.
An Nhiên muốn đập nát cái điện thoại quá, anh ta đúng là khốn kiếp mà, nhưng sau đó anh lại nói :
-Về nhà tôi trước đi.
An Nhiên đáp :
-Vậy khi nào thầy về, nhà thầy có gì giá trị không ạ ?
-Có, thức ăn trong tủ xem còn dùng được không, nếu hết hạn thì thu dọn 1 chút. – William đáp :
An Nhiên hứ 1 tiếng trong điện thoại, William lại nói :
-Thẻ tôi để trong tủ áo, mở ra là thấy, mã như mã cổng.
An Nhiên gật gật rồi nói :
-Vậy tôi làm tiếp bài luận án nhé ?
Bố mẹ William hắng giọng, cười khúc khích một bên, William nhìn bố mẹ anh đang trố mắt nhìn anh nói chuyện điện thoại, anh hễ cứ nói chuyện với An Nhiên là tự nhiên quên hết mọi người xung quanh, anh nói nhanh :
-Làm theo tôi nói, tôi bận rồi, chào em.
Cúp máy rất nhanh, An Nhiên tựa như muốn bóp cái ống nghe điện thoại trong tay, may mà có cô giáo cản lại, nếu không thì cô lại mang tội “phá hoại tài sản trường” rồi. An Nhiên bắt xe buýt đến nhà William, cô mở khóa cổng rồi đi vào nhà, nhà anh sạch sẽ thật, cô ước gì mình có nhà riêng như thế, cô lăn ra sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-muc-cua-sinh-vien-lac/3054496/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.