Mấy ngày nữa chính là sinh nhật hai mươi tuổi của Từ Du Mạn. Cô cảm thán, thời gian trôi quathật mau, thoáng một cái cô lại già thêm một tuổi rồi.
Đã biết Cố Uyên gần một năm, kết hôn gần nửa năm, Từ Du Mạn chưa nói với anh sinhnhật của mình, cô cũng chưa nói qua với ba mẹ và ông nội. Vì vậy cô cũng không để lộ ra biểu hiện gì, mọi thứ đều giống như bình thường. Từ DuMạn lại khó mà nói, dù sao cô cũng không thể không biết xấu hổ mà rêurao mấy ngày nữa chính là sinh nhật của em. Ngày này vẫn như thườngngày, Cố Uyên chở Từ Du Mạn đến tiệm cà phê.
“Bà xã, hôn anh một cái.” Ngay trước khi cô xuống xe, Cố Uyên luôn đòi một cái hôn trước, coi như thù lao đưa cô đi làm.
Chụt!! Không cho Cố Uyên cơ hội tiến thêm một bước, cô mở cửa xe nhanh chóng nhảy xuống xe.
“Em đi trước, bái bai.”
“Ừ, buổi chiều anh tới đón em.”
“Ừ.”
Từ Du Mạn mới vừa đi vào tiệm cà phê, trên đầu liền bị phun rất nhiều“bông tuyết.” Đánh lén thành công, tiểu Ngư tiểu Cần từ bên cạnh đi ra:
“Mạn Mạn, sinh nhật vui vẻ.”
Từ Du Mạn vừa thu dọn mấy thứ trên đầu mình, vừa nói: “Các cậu làm sao biết sinh nhật của mình?”
“Còn không phải là chị Từ. Chị Từ đều nhớ kỹ sinh nhật của từng người trong chúng ta đó.”
Thời điểm nghỉ đông sau học kì một, cô vẫn sợ ngây người đấy. Không nghĩ tới bà chủ lại còn nhớ sinh nhật của cô, khiến cô cảm động thật lâu đấy.Vốn một thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1218045/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.