Mạn Mạn không phảinói là cô ấy đã không phải là… Cố Uyên nghĩ có thể chính Mạn Mạn cũnglầm rồi. Đúng là như vậy, bởi vì buổi sáng khi tỉnh lại, Từ Du Mạn nhìnthấy vệt đỏ tươi trên khăn trải giường cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.Sau đó cô động não suy nghĩ liền hiểu ra. Có lẽ, thật sự là cô hiểu lầmÂu Dương Nhất Phàm. Nhưng Âu Dương Nhất Phàm làm sao lại không nói thậtchứ?
Đêm đó, hai người bọn họ đều uống say. Từ Du Mạn chỉ mơ hồ nhớ chút xíu, nhớ Âu Dương Nhất Phàm hôn cô, sau đó cởi quần áocủa cô. Cô phản kháng nhưng Âu Dương Nhất Phàm đã uống say làm sao cóthể khống chế được chính mình chứ? Sau đó thì Từ Du Mạn đều không nhớđược gì nữa. Sáng hôm sau khi cô tỉnh lại, thấy mình đang nằm cùng ÂuDương Nhất Phàm, cả hai đều trần truồng lõa thể ngủ cùng nhau. Trênngười cũng có một vài ấn ký màu đỏ, không cần nghĩ cô cũng biết đó làgì, sẽ không nghĩ rằng bị con muỗi cắn, trên người cũng đau nhức giốngnhư là bị xe nghiền qua vậy, trên ga trải giường còn có chút dấu vết màu đỏ. Dưới tình huống như thế, cô làm sao có thể không cho rằng chínhmình đã xảy ra quan hệ với Âu Dương Nhất Phàm chứ? Dù sao nhiều chứng cớ như vậy chứng minh.
Sau đó cô đã nghĩ thông suốt. Những cái khác hẳn là cũng đã làm toàn bộ rồi nhưng chỉ thiếu một bước cuối cùng, thời điểm đang làm bước cuối cùng Âu Dương Nhất Phàm đã ngất xỉu. Vết máutrên ga trải giường lúc đó hẳn là dì cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1218042/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.