“Anh mà biết đau lòng sao?”
Dung Hiên mặc dù ngoài miệng nhạo báng Cố Uyên, nhưng động tác vốn rất nhẹlại càng nhẹ nhàng hơn, giống như là đối đãi với trân bảo dễ vỡ vậy. TừDu Mạn nhìn vẻ mặt Dung Hiên chuyên tâm bôi thuốc cho mình, đột nhiêncảm thấy có chút không tự nhiên, có chút bối rối, không khỏi nói :
“Đừng nghe anh ấy, mạnh tay một chút cũng không sao, em có thể nhịn.” Cô sợnhìn thấy trong mắt Dung Hiên giống như có cái gọi là nghiêm túc, đaulòng.
Dung Hiên lại trả lời trống đánh xuôi kèn thổi ngược: “Thật xin lỗi, mới vừa rồi làm đau em.”
“Không có việc gì, hắc hắc.”
Cố Uyên tâm tư cẩn mật, cũng phát hiện ra cái gì đó: “Da cô ấy thô, mạnhtay một chút cũng không sao. Không sợ đau cũng tốt, đến lúc đó cũng sẽkhông cứng rắn muốn dừng lại, như vậy thì người khổ đâu là tôi.” Lời nói của Cố Uyên khiến Dung Hiên lúng túng, cũng hiểu vừa rồi trong lòngmình toát ra ý nghĩ vô cùng không ổn liền thu hồi suy nghĩ.
Từ Du Mạn lại đỏ mặt: “Anh nói lung tung cái gì đó!” Cô khẽ gắt.
“Nói thật, anh đây gọi là phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện.” Mạn Mạn đã19 tuổi rồi, chờ cô 20 tuổi, cho dù lừa gạt cũng phải đưa cô đến cục dân chính lấy giấy chứng nhận. Đến lúc đó, nhất định phải ăn sạch Mạn Mạn.
Dung Hiên vừa rời đi, Chương Xuyến và Vân Xảo liền tới rồi, cùng đi với haingười họ là toàn bộ học sinh trong lớp. Chương Xuyến, Vân Xảo còn cónhững bạn học khác toàn bộ đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1218021/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.