Mới vừa rồi anh cònkhông nhìn thấy, đi theo ở đằng sau cảnh sát là một người phụ nữ xinhđẹp đang mang thai, thoạt nhìn rất mau sẽ đến ngày sinh. Cảnh sát ởphòng khách nhìn chung quanh một vòng, nói với người phụ nữ có thai:
“Không có gì khác thường.”
Người phụ nữ có thai không tin nói: “Mới vừa rồi tôi rõ ràng nghe thấy bên trong truyền đến tiếng hét.”
Cố Uyên lần nữa thấy buồn cười, thì ra là tiếng hét “thê thảm” của Từ DuMạn dẫn tới. Chỉ là anh đồng thời còn có chút vui mừng. Xem ra còn córất nhiều người quan tâm đến Mạn Mạn. Mấy cảnh sát đang định tiến vàophòng ngủ của Từ Du Mạn, tiến thêm một bước kiểm tra thì chuông cửa lạivang lên. Cố Uyên muốn đi mở cửa, nhưng cảnh sát ngăn anh lại, không đểcho anh ra mở cửa. Coi anh là người bị tình nghi, sợ anh thừa dịp mở cửa chạy trốn? Thật là mấy anh cảnh sát đáng yêu. Nếu như anh là nghi phạm, còn có thể ung dung như vậy đứng ở chỗ này xem bọn họ kiểm tra sao? Một người trong đám cảnh sát đi mở cửa. Là một người trẻ tuổi, hơn nữa làmột bác sĩ rất tuấn tú, Dung Hiên.
Dung Hiên vừa vào cửa đã nhìnthấy bên trong nhiều người như vậy, so với lần đầu tiên tới đây thìngười còn nhiều hơn. Hơn nữa bên trong còn có nhiều cảnh sát như vậy.Chỉ là, nghi ngờ thì nghi ngờ, Dung Hiên vẫn cứ bình tĩnh.
“Anh là ai? Trễ như thế tới đây làm gì?” Cảnh sát vặn hỏi.
Dung Hiên rất vô tội chỉ vào Cố Uyên nói: “Là cậu ta mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217993/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.