Bạn cùng lớp trải qua tối nay, những khúc mắc đối với Từ Du Mạn đã biến mất hết. Nhìn thấy Tống Lâm Bạch đứng ở cửa, cả lớp đều nháy mắt ra hiệu với Từ Du Mạn, có nam sinh thậm chí còn huýt gió.Từ Du Mạn làm bộ tức giận rống to:
“Nên làm gì thì làm đi. Hẹn hò cùng đi về, còn không nhanh lên.”
Mọi người cười lớn rời khỏi phòng học. Trong chốc lát, bên trong phòng học cũng chỉ còn lại một mình Từ Du Mạn. Từ Du Mạn liếc Tống Lâm Bạch đang ngây ngô đứng ở cửa lớp nói:
“Đứng ở cửa làm gì? Còn không đi vào?”
Tống Lâm Bạch lúc này mới bước vào phòng học của cô.
“Xin hỏi, có chuyện gì không?”
Tối nay là thế nào vậy? Tất cả mọi người mặt đều đỏ rần. Mặt của Tống Lâm Bạch kìm nén đến đỏ bừng, khẩn trương nhỏ giọng nói:
“Học…Học tỷ, cùng ăn khuya được chứ?”
Tống Lâm Bạch nghe nói người đàn ông lần trước tới đón Từ Du Mạn không phải bạn trai của cô, vui mừng trong lòng không cách nào nói ra lời. Dưới sự thôi thúc của bạn bè, cậu chạy đến tìm Từ Du Mạn. Muốn thổ lộ nhưng không biết nên nói như thế nào, nên mới mời cô đi ăn khuya. Từ Du Mạn nghe xong liền nói:
“Thật xin lỗi, tôi muốn về nhà sớm.”
Đây là cự tuyệt, Tống Lâm Bạch hẳn phải biết chứ. Tống Lâm Bạch sao lại không biết Từ Du Mạn đây là đang gián tiếp cự tuyệt. Cậu chán nản cúi đầu.
“Vậy… vậy tôi đi trước.”
Từ Du Mạn nghe ra giọng của Tống Lâm Bạch mang theo một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-kho-chiu-cho-lon-xon/1217990/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.