Thành phố A rộng lớn, người đến người đi, xe cộ không ngừng tấp nập. Kẹt xe thì lại càng thường xuyên, mà mỗi lần kẹt xe là phải kéo dài hai đến ba tiếng đồng hồ, cho nên đối với học sinh, ngồi tàu điện ngầm là lựa chọn tốt nhất.
Bảy giờ ba mươi sáng là giờ cao điểm, người đi tàu điện ngầm cũng không phải là ít, khó khăn lắm Lâm Nhất Nhiên mới chen được vào bên trong, cô chỉ cảm thấy không khí ngột ngạt, hít thở cũng không thông.
Tàu điện ngầm chạy rất nhanh, trong xe vang lên giọng nói nhã nhặn của người phụ nữ: “Hoan nghênh mọi người đến với tuyến tàu điện ngầm số một, đã gần đến trạm phía trước. . . . . . . . .”
Từ nơi này cho đến trường học cũng không phải đổi qua tuyến tàu khác, người đi lên càng ngày càng nhiều, Lâm Nhất Nhiên nhìn cửa xe mở ra, một nhóm người lần lượt chen chúc bước vào, cô chỉ có thể đứng nắm tay vịn, nhìn đồng hồ.
Trong tàu điện ngầm rất đông người, khó tránh khỏi chân tay sẽ va chạm vào nhau, Lâm Nhất Nhiên vẫn ngồi tàu điện ngầm đi học nên cô biết, tất nhiên sẽ có một vài người trong số đó lợi dụng để đụng chạm, sờ mó, những người như vậy hay gọi là. . .
Những kẻ quấy rối.
Lâm Nhất Nhiên nghe mấy cô bạn trong lớp kể rằng, bản thân đã từng gặp vài kẻ quấy rối ở trên tuyến tàu điện ngầm số một này, nhưng cô thì chưa bao giờ gặp qua, cho nên khi có một bàn tay nóng rực để trên lưng cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-em-co-the-tot-nghiep-chua/209591/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.