Tối ngày ba mươi mốt tháng tám, tại thành phố B.
Sau một ngày mệt mỏi ngồi trên máy bay, cuối cùng Lâm Nhất Nhiên cũng đã an toàn đến thành phố B, ba mẹ Lâm dặn dò đủ thứ, lúc Lâm mẹ giúp con gái mình xếp gọn chăn chiếu còn rơi nước mắt một hồi lâu khiến cho Lâm Nhất Nhiên cảm thấy lòng mình cũng mềm nhũn, hốc mắt đỏ hoe, cô liền phụ mẹ thu dọn đồ đạc. Sau mấy giờ đồng hồ, cuối cùng mọi thứ cũng đã ổn định, Lâm Nhất Nhiên tiễn ba mẹ trở về, sau đó cô lại quay về phòng ngủ, chỉ cảm thấy cơ thể đều mệt mỏi rã rời.
“Này!” Một cánh tay trắng nõn xuất hiện trước mặt Lâm Nhất Nhiên, trong lòng bàn tay cầm một tờ khăn giấy, Lâm Nhất Nhiên vội vàng đứng dậy, chỉ thấy một cô nữ sinh nằm ở giường đối diện đang nhìn mình, nhẹ nhàng cười nói: “Đừng khóc.”
Lâm Nhất Nhiên nhận tờ khăn giấy, lau nước mắt, có chút xấu hổ cười cười với cô nữ sinh kia.
Cô ấy cũng cười cười lại với cô, sau đó bật dậy, khoanh chân ngồi trên giường, nói to: “Này, mỗi người chúng ta hãy tự giới thiệu về bản thân mình đi.”
Phòng ngủ của Lâm Nhất Nhiên gồm bốn người, có một toilet riêng và bốn cái giường, mỗi đầu giường đều sẽ có một bàn học, bên cạnh là một cái tủ quần áo, mọi người phải tự giác bảo quản tài sản của chính mình.
Vừa rồi tất cả mọi người đều lo thu dọn đồ đạc, chạm mặt cũng chỉ gật đầu cười cười nhưng vẫn chưa chính thức tự giới thiệu.
Lâm Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-em-co-the-tot-nghiep-chua/1218159/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.