Những người tham gia cuộc thi lần này đều được giáo viên của lớp tự mình tiến cử, kết hợp với thành tích của những lần kiểm tra, tổng cộng có tất cả năm mươi người, trong đó cứ mười người làm thành một nhóm, mỗi nhóm đặt một cái tên, người xuất sắc vượt qua kỳ thi này thì cánh cửa để bước vào đại học S gần như đã nắm chắc trong tay.
Vì thế cho nên mọi người đều chuẩn bị khá đầy đủ, tất cả nắm chặt tay lại, chỉ đợi bước lên sân khấu trình bày bài diễn thuyết của mình.
Có lẽ chỉ trừ Lâm Nhất Nhiên.
Bởi vì đêm qua đột nhiên uống bia, báo hại bây giờ đầu cô đau như búa bổ, lại còn chuyện của Trần Tư Tầm và Lâm Tâm Thất, bây giờ còn bị người ta châm chọc, khiến cho Lâm Nhất Nhiên cảm thấy buồn bực. Nhìn tất cả mọi người đều là một bộ dáng đã sẵn sàng, có người còn chưa diễn thuyết xong mà trên gương mặt của ban giám khảo đã nở nụ cười hài lòng rồi.
Đủ loại vấn đề đập vào mặt khiến cho Lâm Nhất Nhiên cảm thấy đầu óc mình quay cuồng.
“Nhóm C số báo danh 6, Lâm Nhất Nhiên!”
Giọng nói to, rõ ràng của thầy giám thị truyền đến, Lâm Nhất Nhiên cảm thấy trong lòng căng thẳng, tim đập “thình thịch” rất nhanh.”
Cô từ từ bước lên trên sân khấu, dưới những ánh đèn pha chiếu sáng, Lâm Nhất Nhiên nắm chặt tay lại, móng tay hằn sâu vào lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi, đầu óc cô có chút mơ hồ.
Bên dưới có rất nhiều người đang ngồi, nhưng bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-em-co-the-tot-nghiep-chua/1218147/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.