Lăng Dương Thần chỉ nán lại ở Anh hai ngày, đi khảo sát trụ sở chính một hôm và giải quyết một vài công việc quan trọng mà ba anh nhờ anh làm.
Sau khi mọi việc ổn thoả. Lăng Dương Thần từ công ty bắt thẳng xe ra sân bay mà không thèm về nhà, chỉ nói người mang đồ đạc của anh ra sân bay.
Trên đường đi, anh lấy điện thoại ra nhắn cho Diệp Y Y một câu.
[hôm nay anh về]
Dường như Diệp Y Y đã chờ tin nhắn của anh từ lâu rồi. Cô rất nhanh chóng trả lời lại.
[hử, đã xong hết rồi sao? Có phải nhớ em không chịu được nên mới về sớm như vậy có đúng không?]
Lăng Dương Thần nghĩ đến dáng vẻ của cô mà bật cười, tay gõ nhẹ trên màn hình.
[ừm, nhớ em. Từ ngày đầu đặt chân qua đây đã nhớ em]
[cục cưng ngoan, về nhà em sẽ thưởng cho anh gấp đôi mà … moah]
Lăng Dương Thần không chịu được trực tiếp gọi điện thoại cho Diệp Y Y. Lúc này ở bên đó đang là ban đêm nên Diệp Y Y đang ở nhà.
Khuôn mặt cô xuất hiện trong camera liền nhoẻn miệng cười.
“Sao hả? Chỉ vài tiếng nữa cũng không chịu được hay sao?”
Lăng Dương Thần búng tay vào màn hình điện thoại.
“Đừng có mạnh miệng. Có tin là đến lúc về anh cho em chỉ ú ớ được thôi không?”
Diệp Y Y cười lớn lên, cô đang ngồi trên giường lập tức nằm xuống, liền kéo một bên vai áo ra.
“Không biết là đêm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-cua-toi-la-ten-cam-thu-/3483564/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.