Năm thứ nhất , đại học Y
............
................
........................
Còn hơn hai tuần mấy nữa, mới nhập học, năm thứ nhất. Ba và mẹ nói,
"sao không để, còn một tuần nữa hẳn đi nhập học, ở nhà thêm một ngày có phải tốt hơn không", mẹ càm ràm nói,
"nhập học sớm , là vì con muốn tìm hiểu hoàn cảnh sống ở đó, để thuận tiện cho việc sinh sống bốn năm ở đó sau này nữa mà mẹ "
"tùy con , vậy phải ráng chú ý giữ gìn sức khoẻ, hết tiền thì gọi điện thoại cho mẹ , mẹ kêu lão ba con ra ngân hàng chuyển tiền cho con ".
" con cũng có tiền để dành mà, ba với mẹ cứ để tiền đó của cả ba và mẹ để sau này có phát bệnh, còn có mà xài nữa", tôi vội nói tiếp
" thôi cứ trước mắt ,là xài tiền con đã, khi nào hết tiền con gọi đòi tiền ba mẹ sau", tôi vội nói như thế cho xong , chứ mẹ tôi mà nói một hồi chắc tôi giương cờ trắng đầu hàng quá, tôi nở một nụ cười khổ , nói không nên lời vì mẹ tôi lúc nào cũng thế .
Haizzz.....haizzzz....haizzzz , thở một hơi dài vì , thoát nạn.
Vừa mới kịp , thoát khỏi mẹ, lại tới ba tôi, vốn ba tôi cũng hơi nghiêm khắc với tôi. vì tôi nghĩ ba tôi, nếu quá dễ dãi thì tôi không nên người như ngày hôm nay được, trong nhà này mẹ là chức lớn hơn ba . mọi quyền quyết định phải là mẹ thông qua , mới được , cái tình huống nhà tôi không biết có giống bao nhiêu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-bien-thai-em-yeu-anh/1811911/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.