” Đừng… “
Anh nghe cô nói thì tỉnh hẳn rượu anh lập tức đứng dậy anh nói:
” Xin lỗi em, là tôi kϊƈɦ động quá “
” Tôi không sao, ngủ đi mai anh cũng có tiết dạy mà “
” Em đừng suy nghĩ nhiều về chuyện hôm nay. Tôi muốn em nhưng tôi nhất định sẽ không cưỡng ép em làm điều em không muốn. “
” Anh… ” Lạc Hi Trân thật sự không biết phải nói gì mới phải.
” Em ngủ trước đi. Tôi đến thư phòng tôi còn bài cần soạn “
Nói rồi anh mở cửa ra khỏi phòng. Hôm đó anh không về phòng mà ngủ luôn ở thư phòng.
[……]
Sáng dậy cô không thấy anh thì vào thư phòng. Anh đang nằm trêи chiếc ghế sofa trong phòng chắc anh sợ ba mẹ biết.
Cô ra kéo rèm cửa những tia nắng chiếu vào làm anh thức giấc.
” Em qua đây có việc sao? “
Loading...
” Không có, qua đây kêu anh dậy nếu không ba mẹ lại nghi ngờ ” Hi Trân miễn cưỡng bịa lý do.
” Ừ, em về phòng thay quần áo đi rồi xuống ăn sáng. “
[……]
” Hai đứa ăn sáng đi rồi tới trường ” Mẹ Dương nói.
” Dạ, ba mẹ cũng ngồi ăn luôn đi ạ ” Lạc Hi Trân nói.
Vừa ngồi xuống cô đã đứng dậy chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Thấy thế anh chạy ngay vào nhà vệ sinh lo lắng hỏi:
” Em làm sao vậy? “
” Tôi không sao. “
” Tôi lái xe đưa em đi bệnh viện khám xem thế nào? ” Vẻ mặt anh lo lắng vô cùng.
” Không cần phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-anh-that-vo-si/1508174/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.