Bởi vì có hoànghậu Bạch thị ra sức kìm hãm chu toàn, quan hệ giữa Tam vương gia và CửuGiang vương cũng hoàn hoãn lại, nhân mã hai bên cũng sẽ không giươngcung bạt kiếm, không có chuyện gì lại ẩu đả sinh sự nữa, không khí căngthẳng trong kinh thành cũng dịu đi không ít, lang quân và nương tử cácphủ ra vào cũng an tâm phần nào, đều đã hẹn tụ họp đón tết như những năm trước, náo nhiệt một phen.
Trong phủ Cửu Giang vương, lại càngnáo nhiệt hơn năm trước, người từ các phương đổ dồn về kinh thành hiếukính đều tới cửa phủ hắn, phí băng than ( hiếu kính cũng phong phú hơnnăm trước.
Lại bởi vì việc khai thác bùn tử sa tiến triển nhanh,ấm tử sa đã ra lò, đóng gói vận chuyển về các nơi tiêu thụ, dần dần hồivốn, vấn đề tài chính của vương phủ được giải quyết.
Cửu Giangvương nhận được rất nhiều thư đầu hàng của các phú thương đến từ nhiềunơi, nhất thời cười nói với Vương Chính Khanh: “Lúc trước Trạng Nguyêngia nói muốn mượn tiền phú thương nuôi quân, cho con cháu bọn họ mộtchức vị nhàn rỗi, vốn dĩ đang sợ bọn họ giãy giụa do dự, không ngờ đềuđáp ứng rất nhanh, quả nhiên chuyện quan chức đủ hấp dẫn bọn họ.”
Vương Chính Khanh cười nói: “Những thương nhân này, đều là kẻ có tiền, nhưngthiếu cái danh, tuy là chức vị nhàn rỗi, với bọn họ mà nói, cũng làchuyện không tệ rồi, chớ nói chi chỉ là mượn một phần gia tài, cho dùdồn toàn bộ gia sản, cũng có người chịu mua.”
Cửu Giang Vươngcười nói: “Như thế, mới có người nghĩ mua chức quan nhàn rỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529797/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.