Bởi vì trời cũngkhông còn sớm nữa, nha đầu tới hỏi phải bày bữa tối ở đâu? Chân Ngọc còn chưa có đáp, Vương Chính Khanh đã nói: "Đặt ở đây luôn đi, cũng bày cảphần của ta luôn, tối nay không đến thư phòng nữa."
Chân Ngọcnghe thấy Vương Chính Khanh nói không đến thư phòng, không khỏi nói:"Hôm nay mệt mỏi, chàng đừng gọi ta lúc nửa đêm, làm cho người không ngủ được."
Vương Chính Khanh cười nói: "Lần trước gọi nàng một tiếng, cũng chỉ cho rằng nàng chưa ngủ mà thôi!"
Hai người ngồi đối diện dùng bữa tối, đợi nha đầu thu dọn đồ đạc lui xuống, lại rót trà, nói chuyện uống trà bàn về thời sự, chút không vui vào ban ngày vậy mà tiêu giảm đi không ít.
Vương Chính Khanh nói đếnĐường Tấn Minh, hơi lo lắng nói: "Gần đây Tam vương gia thường xuyên rangoài thành tới quan đạo lấy lòng hoàng thượng, chỉ sợ hoàng thượng độtnhiên thu hồi binh lực trong tay Cửu Giang vương, để Tam vương gia tiếpquản. Nếu như vậy, đại sự e là không ổn."
Chân Ngọc nghe nóiHoàng đế Đường Tập Võ tĩnh tu ở đạo quan ngoài thành, gần đây có sởthích mới, cũng là thích xem kịch vẽ tranh sưu tầm ấm tử sa, không khỏingạc nhiên nói: "Sở thích của hoàng thượng gần giống ta, ta cũng thíchsưu tầm ấm tử sa."
Bùn tử sa còn có tên là đất ngũ sắc, từng cótruyền thuyết, đây là do thần tiên đạp Ngũ Thải Luân (giống như Na Tradùng Phong Hỏa Luân di chuyển ý) hạ phàm, sau đó thần tiên quay về thiên giới, Ngũ Thải Luân thất lạc ở nhân gian, hóa thành đất Ngũ Sắc. Đạogiáo tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529784/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.