Chân Ngọc nghe thấynha hoàn bên cạnh Điền Loan Loan tên Thiên Hương, nhất thời trong lònglại ngứa ngáy, ngoắc tay gọi Thiên Hương đến gần, nhìn nói: "Cũng khôngtệ." Bởi vậy cúi đầu nói với Điền Loan Loan: "Điền di nương, chỗ ta cómột vị tên Hồng Tụ, nếu mà thêm Thiên Hương nữa, sẽ thật sự là Hồng TụThiên Hương* rồi. . . . . "
*Thư sinh cổ đại khi đọc sách có mỹ nhân bên cạnh mài mực rót trà
Điền Loan Loan nghe lời này, lại nghĩ là Chân Ngọc có ý muốn Thiên Hương,không khỏi khẩn trương, cắt đứt lời Chân Ngọc: "Phu nhân, Thiên Hương từ nhỏ đã ở bên cạnh nô gia, nô gia thực không xa nàng được, kính xin phunhân. . . . . ."
"Được rồi được rồi, chỉ là đùa một chút thôi,cần gì phải gấp gáp vậy?" Chân Ngọc cười nói: "Nha đầu này tuy tốt, dùsao cũng là xuất thân từ ca quán, thấy được nhiều thứ rồi, thật ra thìcũng không thích hợp đến phòng ta hầu hạ." Ngôn tại ý ngoại, chính làkiểu người như Điền Loan Loan và Thiên Hương, chỉ có Vương Chính Khanhtiêu thụ được, Chân Ngọc nàng thực sự ăn không tiêu.
Vương Chính Khanh vừa nghe, sắc mặt hơi thay đổi, có chút phiền não, cuối cùng cũng không nổi giận, chỉ cúi đầu uống trà.
Chân Ngọc nói Điền Loan Loan mấy câu, lại dày vò nàng ta một phen, tự giácthay nguyên chủ xả giận, lại có chút ý cười, nhất thời nói: "Điền dinương, không bóp nữa, cầm tiêu tới thổi một khúc đi. Mang muội vào cửa,chính là chờ đến tối nghe muội thổi tiêu !" Nàng nói xong, ý vị khó hiểu lườm Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529760/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.