Lập Hạ bẩm báo xong,thấy Chân Ngọc trầm mặc không nói, không khỏi có chút lo lắng, nhỏ giọng khuyên giải nói: "Tam phu nhân, chỉ là một ca cơ, không làm nên chuyệngì đâu, tội gì vì vậy mà giận Tam gia."
Chân Ngọc nhất thời cóchút nghi hoặc, ô hay, các gia cho triệu ca cơ, các phụ nhân ở hậu việnphải làm như không thấy sao? Có lẽ chủ nhân thân thể này chỉ vì khônglàm được điều này, mới bị Vương Chính Khanh ghét bỏ .
Lập Hạ rót một ly trà cho Chân Ngọc, lại thấp giọng khuyên nhủ: "Ngày trước cũngvì những việc này, Tam phu nhân liền làm ầm với Tam gia, kết quả cũngkhông làm được gì. Hiện nay Tam gia không dễ dàng gì chuyển hồi được một chút, Tam phu nhân phải bắt lấy lòng của Tam gia, đến lúc đó sinh hạđược thiếu gia tiểu thư, có chỗ để dựa vào, tốt hơn bất cứ thứ gì ."
Đây là khuyên nàng nên nhanh chóng sinh một đứa bé cho Vương Chính Khanh,những chuyện khác không cần lo nghĩ nhiều sao? Chân Ngọc đặt ly tràxuống, đứng lên mở cửa sổ ra, nhất thời chắp tay thở dài, phiền nhiễu cả khoảng thời gian này rồi, quả thật cũng nên tỉnh táo, không thể quay về chính là không quay về được, lần này, nàng không còn là Chân Bảng nhãnnữa, mà là một vị phụ nhân.
"Lập Hạ, tìm một bộ xiêm y của ngươi ra đây cho ta thay, ta giả làm một nha đầu đến tiền sảnh xem một chút." Chân Ngọc cười phân phó Lập Hạ, lại thuận tay sờ soạng trong ngăn kéorồi lấy ra một chiếc bình nhỏ lớn bằng ngón tay cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-phu/1529748/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.