Ngụy Huân sau khi rời đi, Lam Kiều bất đắc dĩ nói, "Đại tiểu thư, cô quá khẩn trương. Chính là chảy chút máu, không cần làm phiền bác sĩ Bạch."
"Xin lỗi, liên lụy đến chị rồi." Nam Cung Vũ đầy mặt áy náy, mỗi lần mình và mẫu thân xung đột lên, tựa hồ bị thương bị đánh đều là Lam Kiều.
"Đại tiểu thư, thật sự không có chuyện gì, dùng băng keo cá nhân dán ngừng máu một chút là được rồi." Đối với Lam Kiều đã từng chịu qua vết thương mà nói, chút vết thương nhỏ này căn bản bé nhỏ không đáng kể, không đáng nhắc tới.
Nam Cung Vũ lại nghiêm mặt nói, "Không được! Không cố gắng xử lý trên mặt sẽ lưu lại sẹo! Kiều, đừng quên, chị cũng là con gái."
Quanh năm suốt tháng ở thời khắc sống còn mò bò lăn lộn, Lam Kiều đã sớm không nhớ rõ mình là một cô gái, ở trên chiến trường, kẻ địch chưa bao giờ sẽ quan tâm giới tính. Lam Kiều so với nam nhân càng có thể chịu được cực khổ, so với nam nhân càng không sợ chảy máu, so với nam nhân càng nhịn đau giỏi, ngay cả bản thân cô, từ lâu không đem chính mình coi như nữ sinh mà đối đãi.
Cho nên, cô cơ hồ đều quên đi, đối với con gái mà nói, mặt mày hốc hác là chuyện nghiêm trọng, trên mặt lưu sẹo sẽ không dễ nhìn.
Lam Kiều vốn cũng không phải là loại hình tướng mạo xuất chúng, lại lưu sẹo sợ là sẽ phải thật là khó coi, Lam Kiều trước đó chưa từng lưu ý qua việc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-mau/2666325/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.