Bạch Dịch An kìm lòng không đặng đưa tay ra đụng một cái những vết sẹo kia, vừa mới đụng vào, tay liền bị nặng nề vỗ ra.
Bạch Dịch An sờ sờ mu bàn tay của chính mình, phía trên có chút đau rát.
"Đừng đụng ta" Thanh âm của Lam Kiều lãnh khốc tới cực điểm.
Đòi mạng! May là tình cảnh vừa rồi kia không có bị đại tiểu thư thấy được.
"Ta.." Bạch Dịch An trước đây cũng coi như là người cao lãnh kiêu ngạo, nhưng mà sau khi gặp phải Lam Kiều, lại dần dần trở nên nuốt giận vào bụng, cũng không như là chính mình.
"Ngươi ra ngoài!" Lam Kiều không chút lưu tình ra lệnh trục khách, hung hăng đến không lưu nửa điểm quay đầu.
Mặt nóng dán vào mông lạnh, còn bị người đuổi ra ngoài, Bạch Dịch An tức giận đến muốn chết, đẩy cửa mà ra, thầm mắng Lam Kiều, dứt khoác đau chết thì thôi!
"Mẫu thân." Nam Cung Vũ lòng vương vấn vết thương của Lam Kiều, cũng không muốn ở chỗ đợi quá lâu, chỉ muốn lập tức báo cáo xong sau đó chạy trở về.
Giáo mẫu đã nhận được tình báo Nam Cung Vũ bị đuổi giết, giờ khắc này thấy được con gái bình yên vô sự, mới yên lòng.
"Ai chỉ điểm?"
"Ta sẽ tra." Nghe ý tứ của mẫu thân, nàng cũng không rõ, cũng không biết là thật hay giả. Nam Cung Vũ ai cũng không tin, muốn giết Lam Kiều mà không động nàng, mẫu thân, Nam Cung Phi, Hà Dật Nhiên, Tiếu Văn.. Hay là người khác, ai cũng có hiềm nghi.
"Lam Kiều đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-mau/2666305/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.