Ý kiến đạt thành nhất trí, ba người lái xe phòng chạy về hướng dưới chân tường thành, chỉ là chạy xe trên đường toàn người đang chạy loạn xạ như vậy, thật đúng là kém hơn đạp xe đạp nhiều. Công tác lái xe gian nan này tự nhiên là giao cho hai tay già đời Trưởng Tôn Kỳ cùng Nam Cung Việt rồi, tên lái xe tay mơ như Trác Cẩn Khác không thể quấy rối vào giờ phút này được.
Trác Cẩn Khác ở sau xe phòng, lấy ra thịt Sinh vật biến dị, bắt đầu leng keng leng keng làm canh thịt, “Cậu đang làm gì vậy?” Nam Cung Việt không có lái xe tò mò nhìn ra sau, liền nhìn thấy Trác Cẩn Khác đang làm chuyện lỗi thời, hỏi.
“Kiệt thiếu nếu như đang thủ thành, vậy hẳn là sẽ tiêu hao không ít dị năng, thịt Sinh vật biến dị vừa lúc có thể bổ sung dị năng, tôi làm đơn giản một chút, tới nơi rồi, liền có thể để cho Kiệt thiếu ăn.” Trác Cẩn Khác không chút hoang mang, bộ dáng không phiền không toái, mạc danh lại có một loại lực lượng yên ổn nhân tâm.
Trưởng Tôn Kỳ lúc này đang chuyên chú lái xe, nghe được lời Trác Cẩn Khác, cũng không khỏi phi thường thưởng thức đối với cẩn thận cùng bình tĩnh của Trác Cẩn Khác. Xe cuối cùng cũng chạy tới bên dưới tường thành, “Được rồi.” Trác Cẩn Khác cũng tuyên bố canh thịt đơn giản đã hoàn thành, canh thịt ngay cả muối cũng không cho, hoàn toàn là chuẩn bị để khôi phục dị năng.
Nam Cung Việt lập tức đi ra sau, bưng một chén, chạy xuống xe, đưa qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-hoang-phan-nghich/1499960/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.