“Tôi đã từng gặp qua Kiệt thiếu.” Thanh âm mỏng manh, cũng may nơi này cũng chỉ có hai người, rất an tĩnh, nếu không lấy trạng thái hiện tại của Hiên Viên Kiệt thật đúng là không nghe rõ lắm Trác Cẩn Khác đang nói cái gì.
Hiên Viên Kiệt cũng kịp phản ứng lại được, gia hỏa này nói chính là quốc ngữ, là người trong nước, nhận ra hắn, trong vòng? Không sao cả, người trong vòng nhiều như vậy, hắn cũng không phải ai cũng quen biết.
“Nếu cậu đã biết thân phận của tôi, như vậy làm cho tôi một việc, tôi sẽ hồi báo phong phú cho cậu.” Hiên Viên Kiệt lập tức định chuẩn bị lợi dụ Trác Cẩn Khác, hắn còn chưa muốn chết, lúc này Trác Cẩn Khác lại xuất hiện, hơn nữa biết nền tảng của hắn, vừa lúc để hắn lợi dụng.
“Kiệt thiếu, anh nói đi.” Ngữ khí Trác Cẩn Khác trở nên mạnh thêm một chút, thái độ cam đoan giống như không thể chối từ.
“Có điện thoại không?” Hiên Viên Kiệt hỏi, đối với ngữ khí của Trác Cẩn Khác, trong lòng Hiên Viên Kiệt cười lạnh, lại là một tên gia hỏa nịnh nọt, thấy có cơ hội lui tới với hắn, liền phi thường ra sức muốn chứng minh bản thân, loại người này, hắn đã thấy nhiều rồi.
Hiên Viên Kiệt trải qua, người cứu mạng hắn cũng không ít, có ai đã chân chính được hắn cảm kích đâu, tất cả mọi người, đều bị hắn coi như thứ có thể giao dịch, người khác cứu mạng hắn, hắn liền hồi báo, cảm ơn cùng ghi nhớ vào trong lòng, Hiên Viên Kiệt trước nay chưa từng có.
Cũng đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-hoang-phan-nghich/1499935/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.