Thầy Chu cười tủm tỉm lục lọi mấy túi giấy Phương Mộc xách tới, "Ôi, thật đúng là mua không ít!"
Khuôn mặt Phương Mộc có chút hồng: "Tôi không rành mua đồ lắm. . . . . ." Cậu nhìn thầy Chu bày ra một cái quần jean, ". . . . . .Hy vọng Á Phàm có thể thích."
"Ừ. Cậu nghĩ chu toàn hơn tôi." Thầy Chu đem quần áo gấp lại, bỏ vào trong túi giấy, "Á Phàm quả thật cũng sắp đến tuổi yêu thích cái đẹp rồi. Bất quá sau này vẫn ít tặng con bé mấy thứ này, trẻ em ở đây, tốt nhất đừng để nhiễm thói ham hư vinh."
Phương Mộc gật đầu, "Nhất định."
"Vậy, lát nữa Á Phàm trở về, cậu tự mình đưa cho nó?"
Phương Mộc vội vã xua tay, "Vẫn là thầy đưa cho cô bé đi."
"Tôi? Chỉ sợ không thích hợp." Thầy Chu đánh giá túi giấy trong tay, "Nha đầu kia quỷ lắm, liếc mắt một cái có thể nhìn ra đây không phải tôi mua cho nó. Tiểu Triệu, Tiểu Triệu."
Chị Triệu giơ hai tay tràn đày bọt xà bông đi tới, "Chuyện gì?"
"Đem thứ này giao cho Liêu Á Phàm, cứ nói là cô mua cho con bé. Nhưng đừng đưa hết cho nó, phân ra vài lần mà đưa."
Chị Triệu gom túi giấy sang ngắm vài lần, ngẩng đầu hướng Phương Mộc cười cười: "Haha, còn rất mốt." Chị chỉa chỉa một phòng hướng xéo đối diện, "Tiểu Phương, hiện tại chị thật không rảnh tay, cậu giúp chị đem vào phòng đi."
Phương Mộc lên tiếng, xách lên mấy túi giấy đi ra ngoài.
Phòng của chị Triệu vừa phải, lại ở mặt sau, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-hoa-truong/191726/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.