Triệu Thiên Đình về tới cũng đã là tối khuya, hôm nay công việc hơi nhiều nên anh về muộn. 
Anh đã ăn tối rồi, vì vậy vừa về anh liền lên phòng. Đập vào mắt anh là hình bóng quen thuộc đang say giấc. 
Cô ngủ rất ngon, mái tóc tung thả trên gối, vài cọng còn vướng trên mặt, ngây ngất quyến rũ. Làn da cô trắng mịn, vừa nhìn đã muốn sờ ngay vào đó. 
Triệu Thiên Đình vội vào đi tắm, khoảng mười phút sau anh ra tới, không một mảnh vải trên thân, anh bước lại gần cô. 
Khoảnh khắc này, anh biết mình muốn cô, muốn Lưu Tĩnh đến phát điên. 
Vì thế vừa lên giường, Triệu Thiên Đình đã nằm lên người cô, cúi người xuống hôn môi cô, bàn tay lần vào trong áo, men theo vòng eo lên tới ngực. 
Nhưng anh lại chợt khựng lại vì không hiểu tại sao cơ thể Lưu Tĩnh lại nóng như lửa đốt, sờ tay lên trán cô, Triệu Thiên Đình biết cô đã bị sốt. 
Bị anh hôn nhưng cô không phản kháng, chứng tỏ cô rất mệt mỏi, không còn khả năng chống cự. 
"Khốn khiếp." Triệu Thiên Đình chửi một câu, sau đó xuống giường lấy quần áo mặc vào. 
Nhìn cô gái trên giường, mỏng manh yếu đuối cô đang bị bệnh, không biết gì cả. 
Triệu Thiên Đình đứng nhìn cô hồi lâu, sau đó mới ra khỏi phòng. Anh nhấc máy lên gọi. 
"Alo." Đầu dây bên kia, tiếng nam trầm ấm nhẹ vang lên. 
"Đến nhà mình gấp." Triệu Thiên Đình hạ giọng ra lệnh. 
"Bây giờ thì không được rồi, ba mình đột nhiên bệnh cũ tái phát, mình phải ở với ba để xem tình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/39192/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.