Tống Thương Vũ bỗng trở nên bình thường, hắn nhìn Lưu Tĩnh hồi lâu. 
Lưu Tĩnh ngược lại, sau khi biết đã qua thì vội đứng dậy, cô liền đi tẩy trang, xong liền tạm biệt mọi người sau đó ra về. 
"Không coi lại cảnh cô vừa diễn sao?" Phó đạo diễn nói vọng theo bóng dáng Lưu Tĩnh vừa lướt qua. Sao cô gái này lại muốn về nhanh như vậy. 
"Không cần đâu." Đã hết cảnh quay, cô ở lại đây làm gì. Cần gì phải xem mình diễn ra sao, nếu đã qua thì được rồi. 
Tống Thương Vũ vẫn nhìn theo bóng dáng của Lưu Tĩnh, đáy mắt hắn không lộ một tí cảm xúc. 
"Lưu Tĩnh, có mệt không em, uống nước đi." Giang Thi đi sau cô, đưa chai nước đã được ướp lạnh về phía Lưu Tĩnh. 
"Không cần đâu chị." Lưu Tĩnh đáp. 
Giang Thi lấy xe chuyên dụng mà đoàn phim đưa cho chở Lưu Tĩnh về. 
"Mẹ em khỏe chưa?" Giang Thi quay sang cô hỏi. 
"Dạ rồi." 
"Vậy thì tốt." 
Về đến Dư Viên cũng đã chiều tối, hôm nay cô không có tâm trạng nấu ăn nên cứ để chị Tiêu tự nấu, còn cô thì nằm nghỉ trên phòng. 
Vừa nằm xuống cô đã ngủ. 
Một lúc sau, Triệu Thiên Đình về tới, anh mở cửa phòng thì thấy Lưu Tĩnh như con nhím nằm co ngày lại mà ngủ. Anh cũng không để ý đến cô nữa, vào phòng tắm mà xả nước. 
Lưu Tĩnh chợt choàng tỉnh dậy, cô nghe tiếng nước thì biết Triệu Thiên Đình đã về. Lưu Tĩnh liền ngồi dậy đi xuống lầu, cô đi rửa mặt sau đó vào bàn ăn. 
Chị Tiêu đưa cho cô một chén cơm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/39189/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.