Hai tháng sau.
"Hôm nay em đẹp lắm đấy!" Giang Thi đứng cạnh Lưu Tĩnh thật lòng khen ngợi. Ánh mắt chị mở thật to khi nhìn thấy sự tuyệt mỹ từ người cô tỏa ra, thật sự rất đẹp.
Lưu Tĩnh nhìn bản thân mình trong gương, cô không phủ nhận, hôm nay cô đúng thật là rất đẹp.
Một phần là vẻ đẹp trời sinh, một phần là bộ váy cưới tinh xảo trên người. Điều đó càng khiến Lưu Tĩnh thêm trẻ trung, quyến rũ.
Hôm nay là hôn lễ của cô và Triệu Thiên Đình, là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của cô. Cô phải trân trọng từng khoảnh khắc.
"Cảm ơn chị." Lưu Tĩnh mỉm cười để lộ hàm răng trắng sáng.
"Chị dâu, hôm nay cậu là người đẹp nhất!"
Phía xa xa vọng lại tiếng nói, Lưu Tĩnh quay mặt về hướng cửa phòng, bắt gặp hình ảnh Tịch Viên đứng chéo chân, hai tay khoanh trước ngực, nàng nở một nụ cười ngọt ngào.
"A, Tiểu Viên, cậu đến rồi!" Lưu Tĩnh vui mừng thốt lên, cô rất vui vì Tịch Viên đến sớm như vậy.
Mấy tháng nay chuyện tình của Tịch Viên và Lục lão đại đã đi sâu hơn rồi, Lưu Tĩnh cũng biết được và rất vui mừng cho nàng, cô tin hôm nay Lục lão đại cũng có đến để chúc phúc. Vì thế Lưu Tĩnh rất hào hứng.
"Uhm, hôm nay cậu như một nàng công chúa, xinh lắm." Tịch Viên quan sát Lưu Tĩnh một lượt từ trên xuống, nàng gật gù đưa ra nhận xét thật lòng.
Bộ váy cưới mà Lưu Tĩnh mặc là loại cúp ngực, trên áo còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292546/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.