Cửa phòng chợt vang lên tiếng gõ, Lưu Tĩnh bị giật mình, cô nhanh chóng thoát khỏi những dòng suy nghĩ, vừa định lên tiếng thì đã nghe giọng nói của chị Tiêu vọng vào.
"Lưu Tĩnh." Chị Tiêu kiên nhẫn vừa gõ cửa vừa gọi.
"Cửa không khóa." Lưu Tĩnh đáp vọng ra. Bây giờ đã tối rồi, chị Tiêu lên phòng cô để làm gì?
Cánh cửa bật mở, chị Tiêu bước vào, trên tay còn cầm theo một khay thức ăn.
Lưu Tĩnh ngó sang nhìn, đó chẳng phải...
Chị Tiêu đặt khay thức ăn xuống bàn cạnh đầu giường cho Lưu Tĩnh, bình thản cất giọng : "Lúc nãy tôi thấy cô ăn cơm ít nên mang lên đây cho cô. Còn kia là món cá chiên mà Triệu tổng đã làm cho cô. Tôi cũng được xem là một người nấu ăn chuyên nghiệp nên khi quan sát con cá này thì nhận ra nó không phải tệ như lời cô nói. Lưu Tĩnh, tôi biết cô đang giận Triệu tổng, cô muốn dùng lời nói gây tổn thương ngài ấy chứ thật ra cô ăn được món cá này."
Lưu Tĩnh ngẩng đầu nhìn chị Tiêu, những gì giấu trong lòng cô, hình như chị đã biết hết tất cả rồi?
Nghỉ một lúc, chị Tiêu nói tiếp : "Cô biết không, để làm nên món cá này, Triệu tổng đã mất tận gần ba giờ đồng hồ. Con cá được sạch sẽ thế này là nhờ ngài ấy tận tình làm ra. Mùi tanh của cá Triệu tổng không ngửi được, nhưng vì cô, ngài ấy đã không quản khó nhọc. Tấm chân tình của ngài ấy đều đặt hết ở trong con cá này. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292535/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.