Nói xong Tịch Viên nhanh chóng leo lên trực thăng, chiếc trực thăng dần bay lên cao, mất hút.
Triệu Thiên Đình cười khổ, anh nhớ lúc nãy Tịch Viên còn mặt nhăn mày nhó với anh, vậy mà bây giờ đã thay đổi đến chóng mặt.
Cô em gái này, đúng là khiến Triệu Thiên Đình không thể không thương yêu.
Anh luôn chuẩn bị và lo lắng mọi thứ cho Tịch Viên như vậy, hỏi sao từ nhỏ nàng đã quý trọng anh hơn cả hai người anh ruột?
Chiếc trực thăng bay không được bao lâu, thì bên ngoài Dư Viên đã ùn ùn tiếng động cơ.
Trước khi những người bên ngoài vào trong, Triệu Thiên Đình đã nhấn gọi một dãy số.
Đợi có kết nối, anh ung dung trả lời : "Bác Nam, Tịch Viên đã trốn bằng trực thăng của con rồi, bác nên bảo vệ sĩ về thì hơn."
Nhìn Triệu Thiên Đình, tâm Lưu Tĩnh bỗng có một cảm xúc khó tả.
Anh đúng là một người biết suy tính kĩ càng, lo trước lo sau mọi chuyện.
Một người anh trai tốt, một người chồng hoàn hảo...
Đáng ra sự hoàn hảo sẽ là mãi mãi nhưng hiện tại đã không còn. Lưu Tĩnh cảm thấy tiếc nuối.
Cô và anh, mãi mãi sẽ không bao giờ quay lại như trước.
Triệu Thiên Đình bình thản trả lời qua điện thoại : "Xin lỗi bác Nam, đã khiến bác hao tâm vì Tịch Viên rồi. Bác yên tâm, con đảm bảo tiểu Viên sẽ không có vấn đề gì hết."
Ở cạnh Lục Dĩ Thiên thì có chuyện gì chứ?
Huống hồ hắn còn quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292532/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.