Tịch Viên nhìn khuôn mặt hằn hộc của Tố Tư mà nở nụ cười chế giễu, nàng chửi một câu : "Ngu ngốc." Vẫn may là Triệu Thiên Đình vẫn biết hối hận đúng lúc, tội của anh không nghiêm trọng lắm, Tịch Viên sẽ dùng hết khả năng để giúp anh.
"Con kia, mày nói cái gì?" Tuy giọng nói Tịch Viên rất nhỏ nhưng nó cũng đủ lọt vào tai Tố Tư, ả tức giận quát lớn hơn.
"Tao nói mày ngu ngốc, người phụ nữ ngu nhất trên thế gian mà tao từng gặp!" Tịch Viên vẫn không biết sợ hãi là gì, với thái độ như muốn giết người của Tố Tư nàng chỉ nhẹ nhàng lặp lại ý nói của mình, còn cố tình bổ sung thêm ý.
Tố Tư thật đáng vinh hạnh, vì ả đã được Tịch Viên mệnh danh là người ngu ngốc nhất.
"Mẹ nó con thối tha, mày sẽ không yên với tao." Tố Tư gằng giọng, ánh mắt trừng lên dữ tợn, sau đó ả nhìn sang bọn côn đồ, ra lệnh : "Xử lý hết hai đứa nó đi!"
Chỉ vài phút nữa thôi, chúng bay sẽ biến khỏi cõi đời này.
Triệu Thiên Đình không yêu tao, vậy tao sẽ cho anh ta biết thế nào là đau khổ.
Lưu Tĩnh, đi chết đi!
"Cô Tố, hai người họ đẹp như vậy, hay cho chúng tôi thưởng thức tí đi. Xử lý sau cũng được mà?" Tên cầm đầu bước lên vài bước, gã dùng thái độ cung kính để nói chuyện với Tố Tư.
Lúc đầu gã chỉ nhận tiền và hứa sẽ giết chết Lưu Tĩnh và Tịch Viên, giới giang hồ cũng có quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292525/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.