Bỗng anh nhớ đến một lần quay phim cùng Lưu Tĩnh, cảnh quay đó là cảnh quay dưới mưa của hai người. Lúc đầu đạo diễn đã định dùng mưa giả, sẽ không bị ướt mấy. Nhưng Lưu Tĩnh đã thẳng thừng bác bỏ cái ý định của đạo diễn. Cô muốn diễn dưới mưa thật.
Tức nhiên Ngôn Hiên cũng đồng ý. Cảnh quay đó phải NG mấy lần vì mưa quá lớn, trục trặc một số cảnh diễn. Mặc dù vậy nhưng Lưu Tĩnh vẫn tiếp tục quay, không dùng diễn viên đóng thế cũng không dùng mưa giả.
Vì sự nghiệp diễn xuất, Lưu lại hy sinh nhiều như vậy, kiếm đâu ra được người nào như cô chứ?
Thế nên, Ngôn Hiên càng trân trọng và yêu thích cô. Lưu Tĩnh trong mắt anh là một người sáng suốt, biết chịu đựng và hy sinh. Cô luôn kiềm chế bản thân, dù nhiều lần bị gây khó dễ cũng không lên tiếng. Nhưng hôm nay, hành động của cô thật sự rất lạ.
Nếu như giới truyền thông biết và chụp được những hình ảnh này, đảm bảo Lưu Tĩnh sẽ càng đi xuống. Nhưng cô lại không quan tâm điều đó, vậy vì điều gì đã khiến Lưu Tĩnh thành ra như thế này?
Mất kiểm soát, tự động đánh người đều không phải là tác phong của cô.
Hiện tại, người Ngôn Hiên lo lắng là Lưu Tĩnh chứ không phải Chu Nghi.
"Hai cái tát đó chưa đủ cho những việc làm mà cô gây ra đâu." Lưu Tĩnh lạnh lùng đáp trả Chu Nghi, ánh mắt sắc bén như dao liếc nhìn ả.
Lưu Tĩnh đảm bảo, nếu ánh mắt có thể giết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292517/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.