"Lưu Tĩnh, tôi đến là để muốn nói một câu, tôi yêu em."
Từ khi Lưu Tĩnh bước vào cuộc sống của anh, lúc đó Ngôn Hiên đã thay đổi, anh nhận ra bản thân mình đã biết yêu.
Lúc trước, anh chấp nhận quen Chu Nghi là vì hai gia đình có qua lại nên ép buộc, muốn hai đứa tìm hiểu nhau. Ngôn Hiên cũng không muốn rắc rối từ phía gia đình nên tạm chấp nhận. Chu Nghi cũng không hành động quá lố, vì vậy quan hệ của họ vẫn kéo dài.
Nhưng, anh lúc đó hay bây giờ đều không hề yêu Chu Nghi. Đã từng muốn chia tay nhưng ả cương quyết không đồng ý, anh cũng đành chịu.
Nhưng còn bây giờ, anh thật sự muốn chia tay ả vì anh đã yêu Lưu Tĩnh - một cô gái đầy cá tính.
"Ngôn Hiên, anh say rồi." Lưu Tĩnh vẫn không tin vào tai mình, sao có thể như thế chứ, cô có làm gì mà lại được Ngôn Hiên yêu?
Còn Chu Nghi nữa, ả bình thường rất thích đối đầu với cô, nhưng bây giờ lại im hơi lặng tiếng mặc cho người đàn ông của ả nói chuyện cùng người phụ nữ khác dưới trạng thái say mèm. Điều này không hợp lí!
"Đúng, tôi đã say, nhưng yêu em là sự thật." Ngôn Hiên tiến lên phía trước nắm lấy bả vai cô. Anh siết chặt đôi tay như muốn siết chặt tình cảm của mình dành cho cô.
Lưu Tĩnh hoảng hốt muốn đẩy anh ra nhưng Ngôn Hiên đã nhanh chóng xoay người, đè chặt cô vào cánh cửa.
Anh nhìn cô chăm chú, bắt đầu nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292497/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.