Hôm sau Lưu Tĩnh thức rất sớm, vì cô rất mong đợi giờ khắc này.
Hành lí đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đến lúc xuất phát thì đi ngay và luôn.
"Lưu Tĩnh, em nói xem, bọn người trong đoàn phim dạo này sao tốt với em thế?" Giang Thi ngồi trên sô pha loay hoay với những thứ vụn vặt, chị thuận miệng hỏi.
Tốt sao? Lưu Tĩnh không thấy là vậy, chỉ là thái độ của họ đã rất khác so với trước kia.
Đi ăn luôn rủ cô theo. Khi quay những cảnh hơi khó thì có người cũng quan tâm hỏi vài câu. Vả lại còn mua vé máy bay cho cô, không cho cô về sớm.
Cô vẫn nhớ như in câu nói của đạo diễn Kỳ : "Về cùng chúng tôi đi. Dù sao cũng là một tập thể, hành động riêng lẻ cũng không tốt lắm. Vé máy bay của cô đây, ngày kia chúng ta sẽ xuất phát."
Dù gì Kỳ Bách Trác cũng đã lên tiếng, cô cũng nên nể mặt ông ta. Con người Kỳ Bách Trác, Lưu Tĩnh rất kính phục, chỉ là cô không chủ động nói chuyện, mắc công lại làm chủ đề bàn tán của người khác.
Nếu không có câu nói của Kỳ Bách Trác, cô nghĩ mình sẽ về cùng Tống Thương Vũ. Nhưng mà nếu cô quay về, chắc chắn cô không quen biết được Nam Tịch Viên.
Tất cả là do trời định cả, cô không thể phản kháng.
"Em không biết." Lưu Tĩnh cũng không hiểu tại sao những người trong đoàn phim gần đây cũng không còn mặt nhăn mày nhó với cô nữa. Cũng thấy lạ nhưng cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292483/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.