Không hề kiên dè, Lưu Tĩnh thẳng thừng nói, ánh mắt long lanh trong suốt. 
Cô nói rồi, cô sẽ không quá hiền để bị người khác bắt nạt. Tiền của cô, cô phải lấy lại. 
Cô không tin Kỳ Bách Trác sẽ không trả! 
Tiền đầu tư do một mình Triệu Thiên Đình xuất, huống hồ anh là chồng tương lai của cô, cô không lấy người khác cũng sẽ sử dụng hết, chi bằng đòi lại. 
Con người Lưu Tĩnh chưa bao giờ chịu thiệt! Trừ phi ông không trả cô mới không làm gì được, nhưng cô chắc chắn, Kỳ Bách Trác sẽ trả cho cô. 
Kỳ Bách Trác trầm ổn đứng đó, ông chỉ im lặng nhìn Lưu Tĩnh. 
Lưu Tĩnh nói xong thì liền rời đi, không màng quan tâm gì đến những ánh mắt kinh ngạc xung quanh. 
Tống Thương Vũ nhếch môi, cô gái này quá khí phách đi! 
Hắn đuổi theo sau cô, trong lòng vui vẻ rất nhiều. 
Bóng dáng nhỏ nhắn của cô vượt qua người Ngôn Hiên, cô chỉ lướt nhìn anh một cái, không nói gì cứ thẳng tiến về phía trước mà bước đi. 
Ngôn Hiên không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy, xem ra, cô rất có khí chất! Khuôn mặt anh càng thâm trầm hơn, như đang nghĩ vấn đề gì đó sâu xa. 
Tống Thương Vũ lại "anh hùng" hộ tống Lưu Tĩnh về, khi nhớ đến chuyện lúc nãy hắn liền trêu ghẹo : "Này, khi nào có ai nợ tiền tôi mà không trả, em nhớ đòi giúp tôi đấy!" 
"Không ai dám nợ tiền anh đâu!" 
Ngôn Hiên không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy, xem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292475/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.