"Tại sao phải khó chịu?" Ngôn Hiên chậm rãi mở mắt, đôi mắt anh trong suốt cứ nhìn chăm chăm vào Chu Nghi, anh muốn lý do từ miệng ả. 
Tuy đôi mắt đó của anh đã làm cho ả hút hồn từ lần gặp đầu tiên nhưng bây giờ đôi mắt đó tựa như một mặt hồ tĩnh lặng, dưới mặt hồ kia sâu bao nhiêu và chứa những thứ gì thì ả không biết được. 
Ngôn Hiên hỏi ả với giọng lạnh nhạt, điều đó là ả thoáng chút giật mình, vội vàng trả lời : "Cô ta chỉ là một nhân vật không nổi, lại được đóng cạnh anh, thật không công bằng cho anh." 
Chỉ có ả đứng bên cạnh anh là công bằng nhất, thích hợp nhất! 
Ngôn Hiên âm trầm nhìn ả, đôi mắt không gợn sóng cũng không chớp cái nào. 
Anh chuẩn bị nói gì đó thì Chu Nghi đã cắt lời : "Anh xem, chưa gì hết mà cô ta đã cố tình quyến rũ ảnh đế Tống, loại người như vậy sao có thể nhận vai chính chứ? Đúng là không biết nhục nhã." 
Chu Nghi đưa ngón trỏ chỉ hướng về phía cô, đôi môi nhếch lên, miệng nói huyên thuyên tỏ thái độ xem thường cô. 
Ngôn Hiên nhìn theo hướng ả chỉ, quả thật thấy cô và Tống Thương Vũ đang trò chuyện, lại còn cười nói vui vẻ. 
Nói về Lưu Tĩnh, cô gái này thật sự khác người, anh chưa từng thấy ai có tính cách như vậy. 
Khi bị mọi người lạnh nhạt, cô không những không đi lấy lòng mà thản nhiên làm điều mình thích. Khi gặp thái độ chán ghét của người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich/3292473/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.