Lấy được sự cho phép của cha, Tiểu Bạch lập tức chạy ra khỏi phòng đồ chơi. Cậu gần như chạy khắp nơi trong nhà họ Triển để tìm kiếm, cuối cùng cũng tìm thấy được ba người một nhà Mịch Nhi trong vườn vắng vẻ.
Nhưng vốn ba người nên thẳng thắn nói chuyện với nhau thật vui vẻ, thì bây giờ lại chia làm hai phe đối lập, không ai can thiệp đến chuyện của nhau.Một phe là chú Mục Thần và dì Tố Tâm, bọn họ đang đứng cãi vã dữ dội, hai người cãi vã rất nhanh, giống như nói tiếng ngoại ngữ, làm cho người khác không thể nghe thấy bọn họ đang nói những gì.
Còn phe bên kia, thì chỉ có mình Mịch Nhi lẻ loi, cô bé ngồi phía đối diện cha mẹ, hai tay chống cằm ngẩn ngơ, đối với chuyện cha mẹ cãi nhau cũng không có cách nào khác.
"Thì ra là em ở đây!" Tiểu Bạch bước tới bên cạnh Mịch Nhi, làm bộ tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Mịch Nhi, ngẩng đầu hỏi thăm cô bé, "Mọi người đã ra ngoài rất lâu rồi, vậy đã nói chuyện những gì, đã có tiến triển gì không?"
Mịch Nhi nghiêng đầu nhìn anh Tiểu Bạch từ đâu chui ra, chu lên cái miệng giận dữ mà nói: "Làm gì có tiến triển nào! Chuyện này so với em nghĩ còn phức tạp hơn. . . . . . Anh xem anh xem, bọn họ vẫn còn không ai nhường ai! Em còn chưa từng thấy mẹ bộc lộ cảm xúc dữ dội như vậy, lại còn cố chấp chiến đấu!"Mịch Nhi bày ra dáng vẻ suy tư, mắt liếc sang nhìn hai người cha mẹ đối chọi gay gắt, lắc đầu mà nói: "Tất cả bọn họ đều muốn theo ý mình, liều mạng cố chấp, vừa rồi vẫn còn ở đó tranh luận có muốn cho em tiếp tục đi học y học hay không, bởi vì kiến thức không hợp tuổi tác, vậy mà bây giờ đã đã ầm ĩ đến chuyện sinh sống. Hiện tại còn đang tranh nhau, muốn em cùng mẹ trở về trụ sở bí mật, còn lại thì đi theo cha sang Mĩ định cư!"
"Bọn họ đang thảo luận là em sẽ ở đâu hay sao?" Tiểu Bạch chớp mắt một cái, đôi mắt màu đen thoáng qua một tia sáng nhỏ, môi mỏng hơi hơi nhếch lên, giống như lơ đãng mà nói, "Ái chà, Chú Mục Thần và dì Tố sẽ không thể nào cùng nhau nhất trí, chẳng lẽ vẫn muốn tiếp tục ầm ĩ? Mịch Nhi, bây giờ anh có một biện pháp, có thể xử lí vẹn cả đôi đường. . . . . .""Hả? Anh Tiểu Bạch có biện pháp tốt sao?" Con mắt Mịch Nhi sáng lên, kéo lấy cánh tay Tiểu Bạch mà hỏi, "Em biết rõ anh thông minh nhất, nếu như có biện pháp nào, nhất định phải nói em biết!"
Tiểu Bạch bí hiểm nhíu mày suy tư chốc lát, rồi mới chậm rãi nói: "Mịch Nhi, nếu như bây giờ không có cách nào lựa chọn ở lại căn cứ hay tới nước Mỹ, vì vậy em hãy ở lại thành phố K đi, ở lại nhà anh thì sao?"
"Anh Tiểu Bạch, anh nói là --" Mịch Nhi không tự chủ kêu to ra tiếng, "Anh để cho em tiếp tục ở tại nhà anh sao?"Tiếng của Mịch Nhi khiến cho Mục Thần và Tố Tâm đang tranh giành đồng thời dừng lại lời nói, lúc này bọn họ mới phát hiện ra, bên cạnh Mịch Nhi đã thêm một người, cái người đó tại là tiểu quỷ mới vừa bắt nạt Mịch Nhi, bọn họ rất cần canh phòng nghiêm ngặt đối với thằng nhóc Tiểu Bạch này!
"Tiểu Bạch, cháu xuất hiện từ bao giờ đấy!" Bây giờ Mục Thần nhìn thấy Tiểu Bạch lại muốn tranh giành con gái với mình thì không vừa mắt, anh lập tức bỏ qua cãi vả đối với Tố Tâm, liền tiến lên chất vấn Tiểu Bạch nói: " Cháu đừng có mà nghĩ chủ ý linh tinh đối với Mịch Nhi! Cho dù nó muốn ở lại thành phố K, thì cũng ở lại nhà họ Mục! Con gái của chú tại sao phải ở nhà cháu, cháu định tính toán điều gì!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]