Chương trước
Chương sau
Không được, tình yêu thật sự đáng quý, sinh mạng giá cao hơn, Mịch Nhi cô làsợ chết sợ đến hèn nhát vô cùng, tuyệt đối không tự mình mạo hiểm ở lạichờ chết!

Mịch Nhi lập tức vẻ mặt hốt hoảng nhảy ra cách xa LiênTĩnh Bạch, cô chuyển động đại não kịch liệt cắn môi dưới, rốt cuộc, nắmquả đấm một cái, xin lỗi với mỹ nam trên giường ngủ nói: " Anh TiểuBạch, đừng trách em, em không muốn chết, càng không muốn chết ở trêngiường. . . . . . Giữa chúng ta tồn tại khác biệt lớn nhỏ, trước khi emchưa nghĩ được biện pháp giải quyết vấn đề, em thật sự không thể lưulại, nhưng em nhất định sẽ trở về. . . . . ."

Mịch Nhi nói đi là đi, vội vã nhảy ra đóng gói mấy món đồ ở trong phòng, cô mở cửa phòng liền xông ra ngoài.

Dọc trên đường đi, quản gia bọn người hầu không ngừng khom người chào hỏicô, cô hết thảy chỉ khẽ gật đầu, tiếp tục chạy như điên giống như ở saulưng có ai đang đuổi theo cô. Người hầu trong nhà đều biết tiểu thư luôn luôn chợt nhớ tới thí nghiệm quan trọng, liền hấp tấp chạy đi cũngkhông kịp dặn dò cái gì, mọi người luyện thành thói quen với cái cảnhtượng này, hôm nay cũng sẽ không cảm thấy cỡ nào kỳ quái.

MịchNhi căn bản không có tính toán tiết lộ chuyện này với các quản gia trong nhà rằng cô lần này là muốn rời đi lâu dài, cô trốn chạy sự thật nhấtđịnh phải gạt anh Tiểu Bạch, có thể kéo dài bao lâu liền kéo dài bấylâu!

Tốt nhất là đợi đến lúc anh phát hiện thì cô đã chạy đếnchân trời góc bể, anh đã hết cách xoay chuyển trồi đất không thể nào bắt được cô.

Tiện tay ở ven đường chặn đón xe taxi, Mịch Nhi nói cho tài xế một địa chỉ nằm ở ngoại ô xa xôi, trực tiếp lái về phía chỗ mụcđích.

Cô đang quyết định lúc rời đi, đầu tiên thỉnh cầu trợ giúpphía trụ sở. Với thủ đoạn của anh Tiểu Bạch, cô ngồi bất kỳ phương tiệngiao thông đều sẽ có dấu vết mà lần theo manh mối, cách duy nhất có thểtránh khỏi tất cả tai mắt, đương nhiên là căn cứ có khả năng trực tiếpphái máy bay trực thăng đến. Có thể né tránh tất cả căn cứ vệ tinh quéthình trực thăng, mới có thể vì cô tranh thủ thời gian mức lớn nhất!didnleqydn

Bởi vì Mịch Nhi đã tiếp tục thay Tố Tâm từ chức về ởẩn trở thành bác sĩ bậc nhất trong căn cứ, làm việc cùng rất nhiều nhânviên của căn cứ gìn giữ quan hệ tốt đẹp, mọi người coi trọng trình độcủa cô rất cao, cho nên cô ở nhà cũng rất nhanh nhận được thư hồi âm.

Lần này, người tự mình tới lái máy bay trực thăng đón cô là Dịch Nhi.

Dịch Nhi mười ba tuổi mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng đây tuyệt đối khôngphải lần đầu tiên cô làm nhiệm vụ. Từ nhỏ đi theo bên cạnh cha JOE mưadầm thấm đất, lúc ba bốn tuổi cô liền thuộc như lòng bàn tay các loại vũ khí, lộ rõ ra thiên phú và nhận thức hơn người thật sớm. Khi còn bé côliền lấy súng, pháo làm món đồ chơi chơi, hiện tại hoàn toàn thừa kế ybát của cha, bất luận là khai phá thiết kế vũ khí kiểu mới, hay là làmviệc kiểm tra đo lường các loại máy móc, hoàn toàn là dễ như trở bàntay, hôm nay cũng chỉ là lái máy bay trực thăng tới đón người, đơn giảnnhư một bữa ăn sáng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.