"Không phải vị hôn thê, anh không cần nói lung tung!" Mịch Nhi vừa nghe anhlại tự nhiên tạo cho cô thân phận mới, đáp lại anh, phản bác, "Vừa nãyanh nói tinh tinh trước mặt thư ký, em còn chưa có tìm anh tính sổ, bâygiờ anh còn dám nói!"
"Không phải vị hôn thê thì là cái gì? Không phải em đã sớm nói với người ngoài có vị hôn phu đấy sao, vậy em cònkhông phải là vị hôn thê của anh?" Liên Tĩnh Bạch nhíu mày, bình chânnhư vại nói, "Hơn nữa em chính là cô vợ nuôi từ bé đó, thật vất vả nuôilớn nuôi cho mập đến bây giờ, sớm muộn gì cũng phải lấy ăn!"
"Anh-- đáng ghét!" Mịch Nhi đỏ cả mặt, dĩ nhiên là cô hiểu cái từ"Ăn" là có ýgì, bị anh chiếm tiện nghi trong lời nói, còn cô vẫn còn không tìm đượclời chống đỡ, không cách nào cãi lại trả thù.
"Anh đi xem mấy giờ rồi, còn không đi làm việc! Tổng giám đốc Triển thị dẫn đầu đục nướcbéo cò, cẩn thận em đi thông báo toàn bộ công ty, để cho mọi người đềuhọc theo anh!" Mịch Nhi tự giác nói sang chuyện khác, đẩy anh ra, "Tránh ra ..., em muốn xem hoạt hình, không nên cản tầm mắt của em, anh nênlàm cái gì thì làm cái đó đi!"
Liên Tĩnh Bạch hở môi cười một tiếng, nghe lệnh trở lại chỗ ngồi của tổng giám đốc.
Mịch Nhi dời đi sự chú ý của anh, mà không phải anh dời đi sự chú ý của Mịch Nhi.
Hiện tại cô không hề nhắc tới kiện hàng khó sử kia, không hề bảo anh hủy đikiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990973/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.