Ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, Liên Tĩnh Bạch liền gọi Mịch Nhi dậy, bảo là muốn dành thời gian chạy tới chỗ đó, không để cô có thể ngủ tiếp, muốn lập tức bắt đầu chuẩn bị.
Nhưng Mịch Nhi rõ ràng chưa ngủ đủ, sau khi cô bị đánh thức gương mặt rầu rĩ không vui, phờ phạc muốn chui về chăn, nhưng cuối cùng vẫn bị Liên Tĩnh Bạch cứng rắn kéo rời giường, anh mang cô đi thay quần áo rửa mặt xong, hai người ăn qua loa bữa sáng quán trọ đặt trước, liền lái xe tới chỗ của họ.
Ngồi trên xe phóng nhanh, đáy lòng Mịch Nhi vẫn có chút không phục, không ngừng xác nhận cảnh kia rốt cuộc đẹp bao với anh, tràn đầy uy hiếp cảnh cáo anh, nếu như cảnh sắc không làm người ta hài lòng anh nhất định phải chết!
Cô bị anh cứng rắn kéo rời giường, chỉ ngủ một đêm hoàn toàn không đủ khiến cô bị đảo lộn thời gian! Khí trên người cô lúc bị đánh thức rời giường vẫn chưa biến mất, bây giờ Mịch Nhi hiển nhiên không cảm thấy có bất kỳ chỗ nào có thể đẹp ngọt ngào bằng giấc mơ.
"Không nên sốt ruột, chờ một lát nữa, lập tức tới ngay." Liên Tĩnh Bạch chỉ cười không nói, không tiếp tục nói bất kì gợi ý gì.
Mịch Nhi giận dữ nhếch miệng lên, nhưng cô hiểu bây giờ anh là vỏ trai khóa chặt miệng, tuyệt đối không tiết lộ điều cô muốn biết, cô hỏi nữa cũng chỉ uổng phí sức lực.
Nhưng khi hình ảnh xinh đẹp hiện ra trước mắt không thể dùng lời nói hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990907/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.