Liên Tĩnh Bạch vuốt ve tóc Mịch Nhi, đầu ngón tay đụng vào đá quý khảm trên vòng tai trái của cô, nhẹ nhàng nói tiếp: "Đúng là, vài ngày trước em nói cho anh biết nơi em trải qua chuyện này, trong năm năm rời khỏi, em tham gia bác sĩ không biên giới, dâng hiến tất cả thời gian và y thuật trong vô tư ở quốc gia bệnh tật loạn lạc, giúp đỡ vô số nhân dân nghèo khổ nhất tai nạn nhất, trưởng thành nhiều như vậy học tập nhiều như vậy... Điều này khiến anh xúc động sâu sắc, anh biết, thật ra một giây em cũng không thể rời bỏ y học, trị bệnh cứu người với em quan trọng giống như hô hấp, tuyệt đối không thể thiếu. Cho nên, anh quyết định trước tiên giao bệnh viện cho em, không thể gông cùm xiềng xích thiên phú và ý thức trách nhiệm của em."
Liên Tiên Bạch thở dài, mới chậm rãi nói: "Em có thể cũng dùng tất cả thời gian sau khi trở lại đi theo anh, nhẫn nại không đụng vào bất kỳ chuyện liên quan đến y học, độc chiếm em lâu như vậy, anh đã rất thỏa mãn rất vui vẻ, sau này, em nên ở trong bệnh viện Mộc Ái tận tình phát huy sở trường của em, đi làm chuyện em thích làm."
"Sẽ không, ở chung một chỗ với anh Tiểu Bạch, em cũng rất vui vẻ, những ngày qua em không có chạm vào dao giải phẩu, cũng hoàn toàn không có làm gì..." Mịch Nhi không ngừng lắc đầu, phủ nhận lời anh nói, "Em thích theo anh, đây là thật, anh không cần làm như vậy, thật không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990887/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.