"Nhưng. . . . . ." Mịch Nhi có chút không đành lòng nói, "Nhưng anh ở nhà bận rộn như vậy, em cũng làm một ít chuyện cho nghi thức đính hôn của chúng ta! Tại sao có thể để tất cả mọi người đều vì em khẩn trương chuẩn bị bữa tiệc đính hôn, bàn thân em lại chạy ra ngoài chơi sao. . . . . ."
"Không phải để em đi chơi, không phải anh cũng cho em sắp xếp công việc sao?" Liên Tĩnh Bạch giúp cô sửa sang lại đầu tóc, "Nếu như trong nhà cần em đưa ra ý, cần em tới mặc thử ăn thử gì đó, dĩ nhiên không thể nào thả em đi rồi! Anh nói là lúc em rảnh, đến Mộc Ái minh sát ám phóng(*),đây cũng là sở trường của em, hơn nữa là chuyện chỉ có em mới có thể hoàn thành. Cho nên, em cứ thoải mái đến quan sát tìm ra vấn đề của Mộc Ái đi, phần lớn chuẩn bị bữa tiệc hãy để anh bận tâm, cứ như vậy ai có việc nấy, phân công rõ ràng cũng không có gì không tốt."
(*):bên ngoài công khai quan sát, bên trong dò la hỏi han tình hỉnh
"Ách. . . . . ." Tay trái Mịch Nhi nhẹ nhàng gõ tay phải, ánh mắt suy tư mấy giây, cuối cùng mới nói, "Ít nhất để em thử giúp anh một chút, nếu như chỉ có một mình anh bận rộn vì chuyện hai người chúng ta đính hôn, em thật không có biện pháp tiếp nhận!"
"Vậy. . . . . . Được rồi!" Liên Tĩnh Bạch nhẹ nhàng nói, không quên tiếp tục dặn dò cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990872/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.