"Anh tránh ra!" Mịch Nhi không ngừng đẩy anh, kháng cự cái ôm của anh, "Anh nói bậy cái gì, thân thể của em rất tốt, mới không cần anh lo!"
"Rất tốt? Em xác định thật sự rất tốt sao? !" Mi tâm Liên Tĩnh Bạch nhíu chặt, ngón tay gắt gao siết chặt cơ thể Mịch Nhi, không để cô cử động nhúc nhích chút nào.
Anh trực tiếp cởi áo vest âu phục của mình ra, không thương tiếc chút nào lấy âu phục thiết kế thủ công đắt giá trải trên thềm đá, sau đó kéo Mịch Nhi ngồi lên âu phục.
"Này, anh muốn làm gì!" Mịch Nhi vẫn chưa biết xảy ra chuyện gì, tính khí trẻ con không chịu nghe lời ngồi xuống.
"Đừng động!" Liên Tĩnh Bạch cứng rắn đè thân thể giãy giụa của cô lại, lấy chân trái của Mịch Nhi đặt trên đầu gối mình, sau đó đưa tay cởi giày cao gót của cô.
Chiếc giày xinh đẹp màu vàng kim chói mắt bị tùy ý vứt một bên, Liên Tĩnh Bạch giống như đang cầm một viên trân châu, giữ bàn chân như ngọc của Mịch Nhi trong lòng bàn tay, miệng hít vào một ngụm khí lạnh.
Anh đau lòng nhìn ngón chân cô, ở ngón cái bàn chân trái trắng như ngọc, bỗng xuất hiện một vết phồng rộp trong suốt sưng to lên, mà bên cạnh da đã chảy máu!
Anh vừa chú ý tới động tác Mịch Nhi leo lên bậc thang là lạ không tự nhiên! Thời điểm chân cô rơi xuống đất, liền bất giác kiễng chân trái lên, sau đó anh mới ý thức được, cô có thể bị thương do giày cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-trien-mien-co-vo-nuoi-tu-be-cua-tong-giam-doc/1990837/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.