Từ lúc vừa mới bắtđầu, anh đã điều khiển tất cả, không phải sao? Anh biết rõ cô theo dõianh, mới vừa rồi còn xuất chiêu dụ cô vào tròng, anh căn bản là lạt mềmbuộc chặt!
“Nếu không cô cho là tôi vô duyên vô cớ để cho cô quấy rầy mình sao?”
Mạc Vô Tâm thờ ơ nhướng mí mắt, ánh mắt lóe lên tia giận dữ, nhìn cô.
Anh là doanh nhân, phải có độ sắc bén, mẫn cảm, vĩnh viễn nắm chắc phầnthắng, anh ghét cuộc sống riêng bị theo dõi, càng không thể không biếtcó người theo dõi mình, từ trước đến giờ, anh chỉ có thể điều khiểnngười khác.
Đĩa bánh ngọt Black Forest ngon miệng được đưa lênbàn, Đại Nhi cầm chiếc thìa nhỏ tinh xảo lên, mãnh liệt trút hận vàomiếng bánh, múc từng muỗng liên tiếp cho vào miệng.
Nếu nhiệm vụ đã thất bại, cô cũng không cần phải ngụy trang nữa, thích nhất món bánh ngọt, cô dĩ nhiên sẽ không buông tha.
Đột nhiên.
"Ọe, khụ khụ, ọe…." Đại Nhi phát ra tiếng gào thét khổ sở, sự khó thở thểhiện lên trên gương mặt, lúc phình to, lúc căng hồng.
Cô giữchặt cổ của mình, dùng hết sức nôn ra, còn đem đầu ngón tay cho vàotrong miệng, liều mạng lấy miếng bánh ngọt đang bị mắc kẹt trong cổ ra,nó sắp làm cô không thở nổi!
Mạc Vô Tâm sững sờ mấy giây……….Bị bánh ngọt làm nghẹn đế thế sao?
Anh chưa bao giờ thấy qua có người ăn bánh ngọt sẽ nghẹn đến vậy.
“Khụ khụ, ọe,…khụ khụ….”
Gương mặt cô méo xẹo, đỏ hồng, đôi mắt trợn to như sắp bất tỉnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-tinh-nhan/3251489/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.