Đôi môi kiêu bạc của Nhiếp Tần Duật đặt xuống đôi môi mềm mại của cô, mùi hương từ men rượu tỏa ra, dễ dàng làm say sưa lòng người.
Giai Mễ căng thẳng, bàn tay đặt trước lồng ngực hắn muốn đưa tay đẩy ra nhưng vô dụng. Sức lực của người đàn ông căn bản rất lớn, đem sự yếu ớt của cô mà dần dần chèn ép từng chút một.
Đầu lưỡi Nhiếp Tần Duật cố ý vờn trên đôi môi cô, sự ngọt ngào dấy lên mê hoặc, không nghĩ đến Giai Mễ mang đến cho hắn sự ưa thích kỳ lạ.
Cho đến khi Giai Mễ cảm nhận đầu lưỡi hắn tiến quân vào bên trong khoang miệng cô, hơi thở lạ lẫm bá đạo xen lấn, dần dần như hút cạn sức lực cô.
Thân thể mảnh khảnh run lên liên hồi.
Một phần bởi vì sự chèn ép công kích của Nhiếp Tần Duật, một phần bởi vì tư thế cô khom người lên phản đối hành động của hắn, vết thương sau lưng đau đến nhói lên.
Đột ngột Nhiếp Tần Duật buông cô ra, ánh mắt nhìn Giai Mễ yếu ớt, lồng ngực nhỏ nhắn của cô khẽ phập phồng lên xuống, ánh mắt hắn mờ ám theo rãnh ngực sâu hun hút nhìn xuống, không khó cảm nhận được bầu ngực mềm mại đầy đặn bên trong.
Bàn tay nhỏ nhắn của Giai Mễ vẫn chặn ngang hắn lại giữ khoảng cách.
“Không biết cách hầu hạ thì tôi sẽ chậm rãi. Đừng cố phản kháng. Em đây là đang chê tôi quá ôn nhu hay sao?”
Dù biết rõ sự phản kháng của Giai Mễ đối với hắn là vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-nguy-hiem-tro-choi-tan-khoc-cung-tong-tai/3735870/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.