Mặc dù tình hình bây giờ đã trở nên như thế, mặc dù người liên quan cũng chế giễu mình, nhưng Lương Yên biết, cho tới bây giờ, cô không hề hối hận về tất cả mọi chuyện đã xảy ra đêm qua.
Đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng! Có thể ghi tạc tất cả mọi thứ dưới đáy lòng, coi nó là một hồi ức tốt đẹp, cô nghĩ, cả đời này của cô cũng không có gì để tiếc nuối nữa!
"Yên Nhi, sao con lại hồ đồ như vậy! Con có biết báo chí ngày mai sẽ viết như thế nào về con không? Con chính là thiên kim của một nhà nổi tiếng, sau này làm sao mà gả đi được nữa?!" Nguyễn Tố vừa tức lại đau lòng, ôm con gái mà rơi nước mắt.
"Không phạt con thì cũng được! Con nói cho ba ba nghe, thằng đàn ông tối hôm qua là ai! Nếu có nỗi khổ riêng, ba ba giải quyết cho con!" Tịch Chấn Quốc nhìn con gái.
"Không, ba ba, xin ba ba đừng hỏi anh ấy là ai." Cô tuyệt đối không thể nói! Bây giờ Mộ Nham đã chán ghét cô như vậy, sau khi nói ra chuyện này, nói không chừng anh sẽ nghĩ về cô một cách tồi tệ hơn—— dù sao, đêm qua cô là người đã chủ động đi vào phòng của anh.
Huống hồ, nếu người trong nhà biết đối phương là Mộ Nham, chắc chắn sẽ ép Mộ Nham cưới cô. Cô không muốn anh khó xử, càng không muốn anh bị cưỡng ép.
"Con... Tới giờ con còn muốn che chở cho thằng đó?!" Tịch Chấn Quốc tức giận đạp vào sô pha, một tiếng "Rầm ——"cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/78710/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.