Sắc mặt Lương Yên lập tức trắng bệch, giống như có một thùng nước lạnh xối xuống đầu cô, cô chỉ cảm thấy cả người phát run.
Hốc mắt lập tức đỏ, sau một cái chớp mắt, cô đột nhiên liều mạng giãy dụa, muốn tránh khỏi gông cùm xiềng xích của người đàn ông, "Mộ Nham, anh uống say rồi!"
"Niệm Niệm, đừng sợ...Anh sẽ không làm em bị thương..." Trong giọng bình tĩnh của Mộ Nham có một tia khổ sợ kìm nén, dục vọng như điên giống bắt đầu tuôn trào trong mắt anh.
Lương Yên không muốn nhìn anh khó chịu như vậy, nhưng nghe anh kêu tên cô gái khác một tiếng lại một tiếng, trái tim cô đau như bị người ta xé rách.
Chưa từng gửi gắm hy vọng rằng Mộ Nham sẽ yêu mình, hoặc là dịu dàng cưng chìu gọi tên mình như vậy, nhưng cũng không muốn hèn mọn trở thành kẻ thế thân cho người khác.
"Mộ Nham, anh bình tĩnh một chút! Tôi không phải là Niệm Niệm! Tôi là Lương Yên!" Cô nỗ lức đánh thức lý trí của anh, vươn tay đi xô đẩy anh.
Giãy dụa thêm lần nữa dường như đã chọc giận anh, vốn đã không có bao nhiêu kiên nhẫn.
Hơi thở của anh thô lỗ nặng nề, vươn tay rút cà vạt trên cổ, một tay đã nắm chặt lấy hai tay không thành thật của Lương Yên, ấn lên đỉnh đầu. Lúc này anh giống con thú hoang nóng nảy, mà hiển nhiên Lương Yên chính là con mồi của anh.
Dùng cà vạt quấn lấy tay Lương Yên, thô bạo cột vào đầu giường.
Bầu không khí mờ ám ngày càng nồng đậm, có thể nổ ra bất cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/78704/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.