Cô đang suy nghĩ lung tung thì chiếc đèn chân không trên đầu nhấp nháy mấy lần rồi tắt ngóm.
Bóng đèn bị hỏng rồi!
Lương Yên không chút quan tâm nhìn về phía phòng của Tổng giám đốc ở đối diện vẫn còn sáng đèn.
Mấy năm này cô mang theo hai đứa nhỏ sống ở nước ngoài, có chuyện gì là chưa làm qua? Cô thuần thục lấy điện thoại bật đen pin, lần mò sờ soạng cái tủ trong góc tường tìm bóng đèn dự phòng, sau khi dời hai cái ghế qua liền cởi giày cao gót dẫm lên ghế.
..........................................
Lúc Triển Mộ Nham đi ra từ phòng làm việc liền nhìn thấy phòng thư ký đang tối om lại sáng đèn.
Anh không khỏi ngừng bước, liếc mắt nhìn xem. Vừa nhìn một cái liền thấy một màn này —— cô mặc một bộ váy màu đen, không chút để ý hình tượng đứng lên trên ghế, đôi chân dài mảnh khảnh trắng nõn như ngọc thạch, ngón chân nhỏ nhắn tinh xảo cực kì quyến rũ. Càng đáng chết là từ góc độ của anh nhìn qua hoàn toàn có thể nhìn thấy quần lót viền ren của cô.
Người phụ nữ này bày ra dáng vẻ như vậy ở trong phòng làm việc là muốn quyến rũ người nào?!
Đôi mắt Triển Mộ Nham sâu thẳm, lông mày nhíu chặt, anh mấy bước đến gần, “Tịch Lương Yên, cô đang làm cái gì vậy?”
Lương Yên vẫn còn đang thử bóng đèn, không ngờ tới Triển Mộ nham sẽ đi vào, anh vừa quát lên thì cô liền bị dọa sợ. Bàn tay cầm bóng đèn buông lỏng, ghế ở dưới chân hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998375/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.