Cho dù tối hôm qua có uống say, nhưng sáng sớm ngày hôm sau, Triển Mộ Nham vẫn đến công ty đúng giờ.
Ấn điện thoại nội bộ, phân phó: “Pha cho tôi một ly café.”
“Vâng, thưa tổng giám đốc.”
Rất nhanh, có người bưng café vào, Triển Mộ Nham đang chăm chú nhìn vào thị trường chứng khoán, anh không có ngẩng đầu lên, chỉ thuận tay bưng ly café, nhấp một ngụm, lại là nóng.
Anh hơi nhíu mày.
“Thư ký Tịch đâu?” không thể không nói, Tịch Lương Yên luôn làm việc cẩn thận, cho dù pha cafe, cô cũng nghĩ ra biện pháp để lúc mang đến, café có nhiệt độ phù hợp.
“Sáng hôm nay thư ký Tịch có gọi điện xin nghỉ, nói là người nhà bị ốm.” Đối phương lên tiếng trả lời.
Sắc mặt Triển Mộ Nham lập tức đen lại.
Người nhà bị ốm? Có lẽ là bạn trai sinh bệnh!
“Được rồi, cô đi ra ngoài đi!” anh xua tay, ném văn kiện trong tay xuống bàn.
Đêm qua, sau khi Lương Yên nhận điện thoại, dáng vẻ hoảng sợ, lo lắng của cô khiến anh cảm thấy phiền.
May mà anh còn cảm thấy cô cho mình một chút ấm áp!
Anh lạnh lùng hừ lạnh một tiếng, gọi đến số máy của cô, rất nhanh cô liền bắt máy, nhỏ giọng nói: “Thật xin lỗi, tổng giám đốc Triệu, bây giờ tôi đang ở bệnh viện, không tiện nghe máy, tối nay tôi sẽ gọi điện lại cho anh.”
Không đợi Triển Mộ Nham trả lời, bên kia “ba” một cái liền tắt máy.
Dứt khoát, quả quyết!
Đáng chết! Lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998327/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.