Lương Yên dở khóc dở cười, nhìn hai đứa bé: “Cái gì gọi là tiểu quái vật.”
Vi Vi dịch người về phía sau, tận lực cách xa QQ một chút, mới chỉ về phía dưới thân thể QQ, mật báo: “Trên người QQ mọc ra một thứ đồ vật xấu xí, con và mẹ đều không có.”
Phụt…..
Lương Yên hiễu rõ, lập tức không nhịn được, cười thành tiếng.
QQ ngồi đối diện, mặt đã biến thành màu gan heo, nghe thấy câu cuối cùng mà Vi Vi nói, cậu bé cúi thấp đầu giống như ngay cả chính câu bé cũng cảm thấy mình là tiểu quái vật!
Oh! Hai tiểu đông tây còn nhỏ như thế, chẳng lẽ cô nên dạy cho bọn nhỏ khóa sinh lý?
“A, QQ là con trai, như thế mới bình thường, nếu như không có mới gọi là tiểu quái vật!” Lương Yên rất khâm phục tinh thần bát quái của con gái, khẽ nhéo mũi nhỏ của cô bé.
“QQ không phải là quái vật?” QQ giống như có sức sống, ngẩng cao đầu, trên cái mũi còn dính bọt xà phòng.
“Ừm, dĩ nhiên là không phải!” Lương Yên cầm khăn mặt lau cho cậu bé, lại nghe thấy con gái nhỏ nói: “Yên Yên, như vậy ba và QQ đều có cái đó sao?”
Cô con gái nhỏ này thật xứng đáng với tên gọi tiểu ác ma!
Lương Yên rất muốn khóc, vấn đề này cô có thể từ chối không trả lời được không?
Thế nhưng, nhìn thấy ánh mắt mong chờ của con trai, khiến cô không có cách nào từ chối.
“Ừm, ba cũng có.” Cô nhận mệnh, buồn bực lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998322/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.