Lương Yên và Vương Kính Nghiêu ăn xong trước tiên, đi trả tiền.
Lúc đứng dậy, cô nhịn không quay đầu nhìn qua một bàn khác, chỉ rời đi theo Vương Kính Nghiêu.
"Tiên sinh, ban của ngài đã được người khác trả."
Khi nhân viên phục vụ nói với anh ta biết, Vương Kính Nghiêu thấy hơi kỳ lạ, Lương Yên nhìn sang Triển Mộ Nham theo bản năng, anh vẫn ngồi ngay ngắn ở tại chỗ, cũng không hề ngẩng đầu nhìn bọn họ. Hẳn là không phải là anh ấy?
"Bạn của cô đã trả rồi?" Vương Kính Nghiêu hỏi.
Lương Yên lắc đầu, "Hẳn là không phải."
Vương Kính Nghiêu nhún nhún vai, "Nếu người ta đã không để lại tên thì chúng ta cũng không cần tìm đến cùng. Tối nay cô muốn xem phim gì?"
"Xem “Titanic” đi, gần đây phim đó đang chiếu lại." Lương Yên đề nghị.
...Đường phân cách...
"Mộ Nham, lát nữa chúng ta đi xem phim được không? Hôm nay phim “Titanic” được chiếu lại lần nữa. Em còn nhớ rõ trước kia khi mười lăm tuổi, chúng ta cũng đã cùng đi xem nó." Chân Niệm Niệm tràn đầy hăng hái mà mời.
Mười lăm tuổi... Thế mà thời gian lại trôi nhanh như vậy.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập chờ mong trước mắt, anh hẳn là sẽ không từ chối. Nhưng mà khi lời anh nói ra, lại khiến cả bản thân anh cũng thấy bất ngờ. "Đêm nay tôi hơi mệt chút, muốn về sớm để nghỉ ngơi."
Chân Niệm Niệm cũng sửng sốt mà chớp mắt một cái.
Rồi sau đó, sự thất vọng dần dần trào lên. Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998279/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.