"Leng keng..."
Khi tiếng chuông cửa vang lên, Triển Mộ Nham đang đi ra khỏi phòng tắm. Chỉ tùy tiện mặc một cái áo tắm dài thoải mái mát mẻ trên người.
Lồng ngực quyến rũ như ẩn như hiện, có sự gợi cảm khó nói thành lời.
Cơn đau đầu đã giảm bớt không ít, ngay cả sắc mặt cũng trở nên tốt hơn rất nhiều. Nhưng mà anh thật sự là đói bụng muốn chết! May mà cô đã trở lại!
Khóe môi anh khẽ nhếch, bước xuống mở cửa.
"Chìa khóa đâu? Không phải là cô..." Nói chưa xong hết.
Bóng người xuất hiện trước cửa nhà đột nhiên khiến anh dừng nói lại. Ánh sáng trong mắt hơi hơi chuyển động, sau đó anh mới mở miệng: "Sao cô lại tới đây?"
Chân Niệm Niệm nâng mắt mỉm cười, "Lúc nãy anh cho em là ai? Có ai muốn tới sao?"
"Không có." Anh nghiêng người, nhìn quần áo phong phanh trên người cô ta, anh khẽ nhíu mày, "Cô vào đi, bên ngoài lạnh lẽo."
Niệm Niệm vui sướng vì anh vẫn quan tâm mình, cô ta xoay người đi vào. Yên lặng nhìn quanh bốn phía, nhưng may mà cũng không có bóng dáng Lương Yên, càng không có đồ vật thuộc về cô.
Cô ta lại nhìn anh, sắc mặt của anh cũng rất tốt, không có dáng vẻ bệnh tình phát tác.
Chẳng lẽ là do mình suy nghĩ nhiều sao?
"Cô đang nhìn cái gì đó?" Triển Mộ Nham phát hiện động tác nhỏ của cô ta nên hỏi.
"Không có gì." Niệm Niệm cười lắc đầu, rồi sau đó cô ta nhìn anh chăm chú, “Em chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998269/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.