Cuộc họp ngày hôm qua rất quan trọng, cô đến trễ đúng là lỗi của cô. Nhưng...
"Tôi xin lỗi vì sự thất trách ngày hôm qua, nhưng chuyện đó với chuyện tôi xin từ chức có quan hệ gì đâu."
"Cô không biết lãng phí thời gian, thì tương đương với việc làm tổn thất tiền bạc của công ty sao?"
Thương nhân luôn tính toán, Lương Yên cũng không cảm thấy kinh ngạc, nhưng phần tổn thất này tính trên đầu cô, không khỏi quá miễn cưỡng đi.
Cô không muốn tranh luận với Triển Mộ Nham, nên chỉ nói: "Xin lỗi, Nham tổng. Công việc này, tôi không có cách nào tiếp tục, cho nên xin anh phê chuẩn để cho tôi nghỉ việc!"
Triển Mộ Nham nghiêm mặt nhìn Lương Yên "Tịch Lương Yên, đến cùng thì cô đang giận dỗi cái gì vậy? Không phải là cô giận chuyện hôm qua trong thang máy chứ!"
Lương Yên sững sờ.
Thấy đôi mắt Triển Mộ Nham sắc bén, thì nội tâm cô càng hốt hoảng.
"Cô đang giận chuyện tôi với Niệm Niệm sao?"
Triển Mộ Nham đụng đến vết thương trong lòng cô, làm cô đau đến mức sắc mặt tái nhợt. Nhưng, rất nhanh, lại cố gắng để cho mình khôi phục trấn định. Cô nhìn về phía Triển Mộ Nham mỉm cười "Niệm Niệm là chị dâu tôi, tận mắt nhìn thấy hai người ở cùng một chỗ làm...loại chuyện đó, chẳng lẽ tôi còn không được tức giận sao?"
Triển Mộ Nham lạnh lùng nhìn Lương Yên "Cô chỉ vì anh trai mình, chứ không phải bởi vì nguyên nhân khác đấy chứ!"
Giống như nghe chuyện cười, Lương Yên nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998237/chuong-88-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.